Kỷ Uyển Khanh làm việc tại một công ty kế hoạch, đảm nhiệm vị trí trợ lý, tiền lương không cao, là một chức vụ nhàn hạ.
Chấm công xong, vừa đến bàn làm việc thì người ngồi bên cạnh đã hỏi một câu mà chỉ có mấy dì quét dọn vệ sinh mới hỏi: “Cậu đang mặc gì vậy?”
Đồng nghiệp Cố Ý có bề ngoài rất xinh đẹp, mái tóc dài xoăn gợn sóng vừa trưởng thành lại gợi cảm, thích cười đùa, riêng với Kỷ Uyển Khanh là chị em có cảm tình rất tốt.
“Tối qua cùng người nào… hả?” Cô ấy dùng ánh mắt ám chỉ. Kỷ Uyển Khanh lúng túng, vội vàng giải thích.
Chuyện nhà đối diện có một anh chàng trẻ trung đẹp trai vừa chuyển đến, cô đã sớm chia sẻ cho cô bạn thân, thế nên Cố Ý biết nhân vật Chung Ngọc này, tuy nhiên vẫn chưa từng gặp mặt. Cô ấy chống cằm nói: “Anh chàng đẹp trai này được đấy chứ.”
Nghe bạn thân khen ngợi Chung Ngọc, Kỷ Uyển Khanh không hiểu sao có chút đắc ý nho nhỏ, gò má bất giác lại nóng lên.
“Nào nào nào, kể thêm đi.” Cố Ý thấy gò má cô đỏ bừng, tinh thần nhiều chuyện lại cháy lên hừng hực.
Kỷ Uyển Khanh hết cách, lật cuốn tài liệu thực tế còn chưa chỉnh lý xong che chắn khuôn mặt, ngăn cản ánh mắt của cô ấy lại.
“Theo như trong truyện, trong một ngày mưa nam chính cởi áo đưa cho nữ chính, sau đó sẽ bị bệnh, bị bệnh thì cần phải chăm sóc, chăm sóc thì…..chậc chậc.” Cố Ý giơ tay ấn tập tài liệu thực tế xuống, trong đôi mắt xinh đẹp tràn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngu-khuyen-phuong-te-duong-tien/531908/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.