“Anh còn biết cả anh Nakanishi sao, chẳng lẽ là biên tập của nhà nào à? Nhưng tôi trông anh không giống biên tập lắm, giống người làm kinh doanh hơn. Áo vest là thẳng thớm thế này chắc là nhân viên của một nhà xuất bản lớn. Nhà nào thế?”
Trước sự tò mò của Komine, Shiji đáp, “Cậu đoán trúng một nửa. Tôi đúng là làm kinh doanh, nhưng không hoạt động trong lĩnh vực xuất bản.”
Shinji rút từ hộp trong túi áo ra một tấm danh thiếp, độngt ác vô cùng bài bản, nhuần nhuyễn.
“Hình như tôi từng nghe tên công ty này rồi. Nổi tiếng lắm hả?”
Đối diện với Komine ngây thơ, một người luôn coi mình là tinh anh của giới văn phòng trong các công tu lớn như Shinji chỉ biết cười nhăn nhó. Komine ra mắt công chúng từ hồi học cấp ba, chưa từng lăn lộn va vấp nên hơi thiếu kiến thức xã hội.
“Anh Ito là người quen cũ của Tsugumi?”
“Ừm, đúng vậy.”
Nhìn nụ cười tối nghĩa của Shinji, Komine nghiêng đầu “Hửm?” một tiếng.
“Bút danh của Tsugumi là ‘Ito’, mà nah cũng là Ito. Hửm?”
Komine tiếp tục nghiêng đàu, hai mắt cậu dần lóe sáng. Trực giác của một họa sĩ chuyên vẽ truyện tranh tình cảm thật nhạy bén. Cậu dùng ánh mắt như chim ưng thấy mồi lai qua lại giữa Shinji và Tsugumi.
“Tôi biết rồi! Anh là bạn trai cũ cửa Tsugumi, phải không, phải không?”
Thấy Shinji gật đàu mờ ám, Komine vỗ tay đắc ý nhưng lại lộ vẻ ngờ vực, chân mày nhíu chặt như đang suy nghĩ điều gì.
“Bút anh của Tsugumi là ‘Ito’, mà anh Ito lại là bạn trai cũ của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngu-ngon-hen-mai-nhe/1975515/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.