Năm 1922
Xuân Kỳ chật vật lắm mới đến được Vũ phủ. Nào ngờ vừa đến nơi đã nhìn thấy quân lính vây kín phủ, không cả nhìn thấy lối vào. Vừa cuốc bộ từ quán trọ đến đây đã mệt thở không ra hơi, giờ lại phải lặn lội vào giữa đám quân lính đông như kiến thế này, quả thật là sự tra tấn đối với Xuân Kỳ. Cô phải gắng lắm mới trà trộn được vào bên trong, lẻn vào sảnh chính của phủ. Không ngờ cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt cô là cả một cái lồng sắt rộng bằng ba sải tay, bên trong là một con thú hung dữ đang gầm gừ, chỉ chực tấn công những kẻ dám lại gần cái lồng sắt. Nhưng khi nhìn kĩ lại, Xuân Kỳ mới biết chẳng có con thú nào ở đây cả. Đó chính là chủ tử của cô, Tuệ Vương.
- Nhìn đây! - Thành Quận Vương bước ra từ đám đông, chỉ thẳng vào mặt Tuệ Vương mà tuyên bố
- Đây chính là kẻ đã đồ sát cả Vũ phủ, một con quái vật còn hung dữ hơn cả trăm nghìn con dã thú khác cộng lại.
Xuân Kỳ bức xúc, nắm chặt tay thành hình nắm đấm. Nếu xung quanh hắn không vây nhiều lính như thế, hẳn là cô đã lao đến đấm hắn vài phát cho bõ tức. Đường đường là huynh đệ của nhau, hắn lại không ngại so sánh chàng với một con thú dữ, vậy thì còn ra thể thống gì nữa? Cô không cần biết đã có chuyện gì xảy ra, nhưng cô tin chủ tử cô không làm ra những điều tàn bạo như vậy.Trái ngược với suy nghĩ của Xuân Kỳ, đám
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngu-quen-trong-hoi-uc-thanh-y-dao/2383692/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.