Ban đêm, Đường Ngữ Thi đem chính mình đi tắm tinh dầu thật thơm, cô nằm nghiêng ở trên giường, không có cách nào ngủ được.
Tối nay, anh sẽ trở lại cùng nhau ngủ với cô!
Cô vì chuyện này mà vừa lo vừa vui, lo lắng vì sợ không có cách nào thích ứng, vui là cô có thể tiến thêm một bước trong quan hệ với anh.
Cô từ đáy lòng cảm ơn luật sư Vưu đã giúp, chỉ cần họ có thời gian chung đụng nhiều hơn, anh nhất định sẽ phát hiện ra ưu điểm của cô, không để hận thù che mờ hai mắt nữa.
Cô không thích cùng anh cãi nhau suốt, cô tự nói với mình, tối nay bọn họ chung giường chung gối thì cô sẽ thay đổi mình, không phản bác anh nữa, coi anh như sinh mệnh của mình mà đối đãi tốt.
Cô chờ anh trở về phòng…. Cô chờ anh… đợt một chút, đợi một chút….
Nhưng tại sao anh vẫn chưa trở về?
Cô ở trên giường không buồn ngủ, lăn qua lăn lại, khó có thể ngủ say.
Nhìn đồng hồ chỉ hướng một chút, đã rạng sáng rồi, nhưng anh vẫn chưa về.
Anh không trở về đây ngủ sao?
Cô trằn trọc trở mình, trợn 2 mắt, không khỏi suy nghĩ lung tung.
Anh không phải là đã trễ quá rồi sao? Trễ thế này,có thể hay không đã xảy ra chuyện gì…. Anh sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn chứ?
Cô lo lắng cho anh, vẫn thức tới sáng tinh mơ, từ trên giường thức dậy, duỗi cái lưng một cái,
2 con mắt thâm quầng hiện rõ trên mặt.
Cô thiếu ngủ trầm trọng.
Anh rốt cuộc đã đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-ben-goi-lanh-lung/1267713/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.