Ngày đoàn phim đóng máy, tuyết rơi rất lớn.
Trường quân đội đã bước vào kỳ nghỉ đông, Ngu Duyên cuộn mình ở nhà, lúc không phát sóng trực tiếp thì ôm Tinh Tinh nhà mình, xem lại những bộ phim cũ mà Phó Chấp Tự từng đóng.
Có lúc cậu còn đợi hắn trở về rồi tái hiện lại một vài phân đoạn trong phim, khiến Phó Chấp Tự không biết nên khóc hay cười.
Khi Phó Chấp Tự kết thúc tiệc đóng máy trở về, trên mặt đất đã đọng lại một lớp tuyết dày cộp.
Vừa bước vào nhà, hắn mang theo chút men rượu, ôm lấy Ngu Duyên rồi dính lấy cậu, cùng nhau vào phòng tắm ngâm bồn.
Công việc cuối cùng cũng kết thúc, không còn vướng bận gì nữa, đêm hôm ấy hai người quấn lấy nhau đến tận khuya mới ngủ.
Giờ thì Ngu Duyên có thể thoải mái để lại dấu vết trên người Phó Chấp Tự rồi.
Sau mấy ngày dính lấy nhau, tuyết trong sân càng ngày càng dày, cuối cùng Ngu Duyên cũng không nhịn được nữa, cậu chỉ mặc bộ đồ ngủ ở nhà mỏng manh, lao thẳng vào đống tuyết.
Tuyết mềm mại xốp mịn, giống như mây, giống như kẹo bông gòn, khiến cậu thấy vô cùng thích thú.
Phó Chấp Tự thì mặc dày hơn rất nhiều, dắt theo Tinh Tinh, cùng cậu chơi đùa trong sân.
Phó Chấp Tự khéo tay, trước đây khi ở đoàn phim đã học qua một chút về điêu khắc, tuy chỉ biết chút ít nhưng cũng đủ để hắn nặn ra người tuyết trông khá giống thật.
Hắn nặn trước một con cá nhỏ bằng bàn tay, rồi lại nặn một con sứa mèo.
"Meo u?" Tinh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-ca-nho-the-than-duoc-cung-chieu/1055249/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.