CHƯƠNG 2203: LŨNG HOÀI XA LẠ Lăng Vạn Hình nói điều này một cách rất nghiêm túc. Tô Uyển Đông nhìn hai bàn tay đang đan vào nhau, kinh hãi hỏi: "Anh muốn làm gì?" "Em cứ hứa với anh là được rồi, những việc khác không cần lo lắng." Lăng Vạn Hình dặn dò một câu thâm ý, dường như đã hạ quyết tâm không chịu nói rõ. Lúc này máy bay đã bay đến một độ cao nhất định, Tô Uyển Đông xoa vành tai, thở dài nói: "Em có thể hứa với anh, nhưng anh cũng không cần phải làm khó bản thân đâu. Muốn ba mẹ em tha thứ vốn không phải chuyện dễ dàng. Có một số việc... cứ cố gắng hết sức là được rồi, không cần cưỡng cầu quá." Một người phụ nữ khi tức giận cũng dịu dàng như Tô Uyển Đông xưa nay luôn hiểu chuyện và chu đáo. Lời nói của Tô Uyển Đông như một làn gió xuân thổi vào tâm khảm của Lăng Vạn Hình. Sao anh có thể không cưỡng cầu? Nếu không được hai vị trưởng bối của nhà họ Tô tha thứ, có nghĩa là cả đời này anh sẽ không bao giờ có thể có lại được Uyển Đông. Vì vậy, dù có phải đánh cược bằng tính mạng anh cũng không ngại! Lăng Vạn Hình đưa tay Tô Uyển Đông lên môi hôn nhẹ một cái, sau đó gọi tiếp viên yêu cầu một cái chăn. Anh phủ chăn lên người Tô Uyển Đông, nói một câu "Ngủ đi thôi" rồi nhắm mắt dựa vào lưng ghế trước. Dưới chăn, tay Tô Uyển Đông vẫn bị anh nắm chặt, nhìn khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-dau-yeu/2777015/chuong-2203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.