CHƯƠNG 2217: CHUYỆN MAY MẮN NHẤT TRONG ĐỜI CHÍNH LÀ MẤT ĐI RỒI BẤT NGỜ TÌM LẠI ĐƯỢC Lăng Vạn Hình chỉ nói rất yếu ớt, nhưng Tô Dụ Cảnh không chấp. Anh ta nhìn họ bằng ánh mắt sâu xa, gật đầu rồi chống đầu gối đứng dậy: "Cậu biết quý trọng là tốt rồi. Dù ba mẹ có vẻ như đã tha thứ cho cậu, nhưng cậu nên biết rằng chúng tôi làm vậy chỉ vì không muốn thấy Tiểu Đông đau lòng và khó xử mà thôi." Dứt lời, Tô Dụ Cảnh và Lăng Vạn Hình nhìn nhau, một lúc sau thì Tô Dụ Cảnh mỉm cười rời khỏi phòng trà trước. Có lẽ thu xếp như thế này là tốt đẹp nhất! Cho dù đã từng cảnh còn người mất, cuối cùng vẫn là về lại với nhau, chuyện may mắn nhất trong đời chính là mất đi rồi bất ngờ tìm lại được. *** Sau khi Tô Dụ Cảnh rời đi, Tô Uyển Đông được Lăng Vạn Hình kéo đến ngồi xuống bên cạnh anh. Tô Uyển Đông nhìn đầu gối thâm tím của Lăng Vạn Hình, lo lắng nói: "Không biết có ảnh hưởng gì không, mấy ngày tới anh đừng ra ngoài nhé!" "Nếu bị di chứng rồi thành người thọt, em có chê anh không?" Lăng Vạn Hình vừa nói vừa nghiêng người lại gần Tô Uyển Đông, mùi thơm thoang thoảng dễ chịu của Uyển Đông dường như có thể xua tan đi mùi thuốc gay mũi trong không khí. Tô Uyển Đông nghiêm mặt trừng mắt nhìn anh, nhưng giọng điệu lại nhẹ nhàng không hề có sức thuyết phục: "Anh đừng có mà nói nhảm!" "Được, nếu bà xã không muốn nghe anh nói nhảm thì muốn nghe gì?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-dau-yeu/2777029/chuong-2217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.