Vì mất đi thị giác, các giác quan khác phá lệ nhạy bén.
Trong bóng tối, Tần Sương Tinh bị hơi thở ấm áp cường tráng bao bọc. Cậu thấy hơi xấu hổ, cũng hơi sợ hãi. Nhưng bởi vì biết đó là Vinh Phong, mọi căng thẳng và ngượng ngùng dần dần được xoa dịu.
Xoa thành một vũng nước bủn rủn, thấm ướt cà vạt, ướt nhẹp khăn trải giường.
……
Sáng sớm hôm sau, Tần Sương Tinh tỉnh dậy giữa ánh nắng rực rỡ.
Phòng ngủ lạ lẫm khiến cậu hoảng hốt, nhưng ngay giây sau cậu nhớ ra, đây là nhà của Vinh Phong
Cậu lại qua đêm ở nhà anh. Có điều lần này không phải ở trong phòng phụ Vinh Phong chuẩn bị riêng cho cậu, mà ngủ chung giường với Vinh Phong.
Cảm giác thỏa mãn làm cậu không nhịn được cong môi.
Sau lưng Tần Sương Tinh ấm áp, cánh tay ấm nóng của Vinh Phong ôm lấy cậu từ phía sau, vòng qua trước người, đan tay mười ngón với cậu.
Vừa là bảo vệ, cũng là chiếm hữu.
Tần Sương Tinh quay đầu muốn xem anh đã tỉnh chưa, vừa quay lại liền đối diện khuôn mặt đang ngủ say của Vinh Phong.
Đẹp trai quá…
Dù nhìn bao nhiêu lần cậu vẫn thấy Vinh Phong đẹp trai. Ngũ quan sâu sắc, đường nét rõ ràng, bờ vai rộng như có thể gánh cả bầu trời sụp đổ, xương quai xanh nhô lên, lồng ng.ực màu đồng trần trụi với cơ ngực nở nang, cùng dấu vết để lại từ tối qua…
Nhìn vòng dấu răng rõ rệt trên ngực anh, mặt Tần Sương Tinh bất giác đỏ lên, thầm nghĩ tối qua sao mình to gan thế. Lần trước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-dep-so-xa-hoi-va-anh-chong-linh-cuu-hoa/2741154/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.