Thiếu niên trong phòng ký túc xá 405 đang kể về bí mật của Mạnh Tình.
Sau khi nghe xong, Tống Minh Lượng nâng bước chân nặng nề rời đi. Cậu ta đi xuống lầu, đi về hướng của phòng 304.
Nơi đó có một người, cha của cậu ta, Tống Cường.
Nghĩ đến nơi đó, máu khắp cơ thể cậu ta liền dâng trào vì phấn khích.
Rất kỳ quái, trước kia cậu ta không như vậy, trước kia cậu ta không muốn tới gần Tống Cường, thậm chí còn sợ gặp mặt ông ta, tìm mọi cách tránh né ông ta.
Cậu ta không biết chính xác nó bắt đầu từ khi nào.
Chỉ nhớ, lúc còn rất nhỏ, Tống Cường chẳng ra sao trong đám người thân bạn bè của mình, yêu cầu đối với cậu ta rất nghiêm khắc, hở một tý là đánh rồi chửi.
Ông ta muốn cậu ta có thể đều dùng mỗi một phút cho học tập, ông ta muốn cậu ta đừng đi ra ngoài chơi linh tinh, đừng kết bạn lung tung.
Khi mới học tiểu học, có một lần cậu ta dẫn ba người bạn về nhà chơi. Tống Cường công việc không thuận lợi, mỏi mệt về nhà nhìn thấy bọn họ đang chơi đùa ở trong nhà, ông ta liền nổi giận đùng đùng mà đuổi bạn học của cậu ta về, còn hung hăng đập cho cậu ta một trận.
Cậu ta vĩnh viễn nhớ rõ sự sợ hãi, khiếp sợ và thương cảm của các bạn khi ấy, cũng nhớ rõ nỗi đau rát bỏng khi bị roi quất vào người.
Tự đó về sau, không còn bạn học nào đến nhà cậu ta chơi nữa, thậm chí cũng không có bạn học nào chơi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-nhat-xac-trong-game-vo-han/2774414/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.