Hơi thở của Lận Tường trở nên nặng nề hơn, cậu ta thậm chí còn không dám dời ánh sáng điện thoại về phía vào bóng tối xung quanh.
Hiện giờ cậu ta mới biết được, cậu ta chủ động đi tìm xác của Sở Tuyết Lâm, xác minh dị tật của cô, nhiệm vụ này khó đến thế nào, mặc dù trước đó cậu ta đã nghĩ nó rất không đơn giản rồi, khi trong hoàn cảnh này mới biết quả thực là độ khó địa ngục mà.
Nếu không phải là mấy cái đối diện với cửa, cậu ta còn phải cầm di động chiếu từng cái kiểm trả sao?
Ôn Thu: “Trước thầy đại thể số 7 chuẩn bị tiết học trước đi.”
Lận Tường: “Hay là chị soi đèn pin đi.”
Ôn Thu nhìn qua.
Lận Tường: “Di động của tôi sắp hết pin rồi, chúng ta chỉ có thể mượn đồ sạc ở ký túc xá, điện thoại di động thường xuyên sạc chưa đến 50%.”
Chắc chắn không phải do cậu ta sợ, cậu ta còn phải tiết kiệm chút pin nữa.
Ôn Thu hiển nhiên cũng rất sợ, cô ta nhắm mắt hít sâu hai lần, mới dời ánh sáng di động về phía bên trong nhà xác số 4.
Ánh sáng đầu tiên rơi xuống đất, di chuyển trên một bàn chân khô khốc màu nâu xám dựa vào tường rồi từ từ di chuyển lên, là những thi thể nằm trên giường, mỗi người đều được phủ vải trắng, im lặng trong bóng tối, không muốn bị làm phiền..
Thầy đại thể mà bọn họ muốn tìm ở sau cùng, ngâm trong bình formalin màu đen.
Ôn Thu: “Cậu đi vớt anh ta ra đi.”
Lận Tường căng thẳng đến khàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-nhat-xac-trong-game-vo-han/2774423/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.