Thời gian dài như vậy, Quách Dương vẫn luôn chú ý đội Công Kiên và trò chơi, không thể giải thích với bọn họ về tầm quan trọng của dị năng của Nhị Oa đối với xã hội của bọn họ chỉ với dăm ba câu, trò chơi xuất hiện càng ngày càng thường xuyên, tương lai không lâu, có thể sẽ có một thành phố thất thủ chỉ trong một đêm.
Nếu có người dẫn Nhị Oa vào trò chơi, bọn họ chỉ có thể ép mình máu lạnh, chủ động hoặc thụ động đẩy đứa trẻ vào tình thế nguy hiểm, hướng dẫn cậu bé sử dụng dị năng trong sự kí.ch thí.ch nguy hiểm.
Quách Dương nói xong câu đó, quay đầu nhìn thấy Nhị Oa đang lén lút nhìn Hạ Bạch.
Cậu ta lại nghĩ đến dáng vẻ Nhị Oa nhìn Hạ Bạch ở hành lang rạp chiếu phim.
Nhiều năm như vậy, vô số lần gặp nguy hiểm sợ hãi, chỉ có Hạ Bạch lập tức cứu bé.
Tâm trạng Quách Dương cực kỳ phức tạp.
Cậu ta nói với Hạ Bạch, nói: “Nhị Oa thật sự rất nhát gan, khi nhìn thấy cậu bị kéo vào trong phim, em ấy lại ôm lấy chân của cậu, muốn kéo cậu lại.”
Nhị Oa lập tức vùi đầu né tránh.
Hạ Bạch nói: “Nhưng, hình như Nhị Oa rất sợ tôi.”
Nghe được Hạ Bạch gọi hai chữ Nhị Oa, đôi chân nhỏ sau gốc cây chuyển động một chút.
Quách Dương: “Em ấy vốn rất nhát gan, mà có khi thích còn nhát gan hơn nữa?”
Hạ Bạch cũng không rõ.
Khó hiểu.
Sau khi nói đơn gian chuyện của Nhị Oa trong thời gian nghỉ xong, Quách Dương nói: “Có phải chúng ta nên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-nhat-xac-trong-game-vo-han/2774447/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.