🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Kết quả là, hai ngôi mộ này lại không có thi thể.

Hai cái hố sâu trống rỗng, chẳng có gì cả.

Quách Dương đã hoàn toàn mờ mịt, “Cuối cùng là sao đây?”

Hạ Bạch ngơ ngác mà nhìn chằm chằm cái hố trống rỗng, “Người thật sự làm hại hoa khôi quỷ đều không chết thật.”

“Cái gì?” Quách Dương nhìn về phía cậu, “Hạ Bạch, có phải cậu có phát hiện gì không?”

Lăng Trường Dạ cũng nhìn về phía Hạ Bạch, chờ cậu mở miệng nói ra phát hiện của mình.

Hạ Bạch chú ý tới tầm mắt của anh, không có giấu giếm, nói ra hết nghi hoặc lúc trước và suy nghĩ hiện tại của mình ra.

“Vừa rồi khi tìm manh mối, tôi sờ mặt của mấy người dân trên đảo đã chết kia, phát hiện bọn họ rất đen.”

“Lúc đó cậu đã nói với tôi rồi.” Quách Dương vẻ mặt khó hiểu, “Nhưng mà đen cũng bình thường mà, bọn họ sống trên đảo quanh năm, bị phơi nắng đen thôi.”

Hạ Bạch mím môi, “Các anh có nhìn thấy tay của hoa không?”

Quách Dương rất thành thật, “Bàn tay quỷ đáng sợ như vậy, trốn còn không kịp, làm gì có thời gian nhìn kỹ chứ.”

“Lúc hoa khôi còn chưa biến thành quỷ, khi bộ phim mới bắt đầu cũng không nhìn kỹ sao?” Hạ Bạch liếc nhìn Quách Dương một cái, tuy rằng vẫn ngẩn ngơ như cũ, Quách Dương lại nhìn ra được vẻ lên án của học sinh giỏi đối với học sinh dở, đương nhiên có thể là do tâm lý học sinh kém của cậu ta quấy phá.

“Không phải hệ thống trò chơi bảo xem phim kỹ à?”

Quách Dương: “……”

Cậu ta sai rồi, được chưa?

Hạ Bạch không phí thời gian, nói thẳng: “Bàn tay của hoa khôi có hơi thô đen. Nếu da của đám dân trên đảo đen là đúng, là chân thật, vì sao tay của hoa khôi lại thô chứ?”

Quách Dương sửng sốt. Dựa theo giả thiết “Chân thật” của cậu, bàn tay của hoa khôi đúng là không nên thô mới đúng. Nhiều chi tiết trong phim từng nhắc nhở những sinh viên đến đây thám hiểm đều là những sinh viên mới tốt nghiệp cấp 3 lên đại học, có điều kiện gia đình tốt không cần làm việc gì, tay không nên thô mới đúng.

Hạ Bạch thấy cậu ta còn chưa phản ứng lại, bổ sung thêm một số chi tiết, “Bàn tay của hoa khôi vừa mới bắt đầu là trắng, sau đó dường như dần dần trở nên sẫm màu hơn. Làn da dưới lớp quần áo của đám dân đảo có màu trắng, tôi quẹt lên khuôn mặt đen của bọn họ cũng không thấy dính gì.”

Đầu óc chậm chạp của Quách Dương bắt đầu chuyển động từ từ, nghĩ tới mặt của diễn viên.

Thiết lập nhân vật của hoa khôi là con gái nhà giàu, ngón tay nên trắng mềm. Chỉ là ngón tay của diễn viên diễn vai hoa khôi thô ráp, lúc đầu còn có thể trông có vẻ trắng hơn một chút nhờ vào hóa trang, sau một thời gian phai lớp hóa trang liền trở nên đen sạm thô ráp.

—— nếu giả thiết này là sự thật.

Như vậy, nhân vật dân trên đảo là những người hàng ngày tiếp xúc với ánh nắng mặt trời trên đảo, màu da hẳn là màu đen. Diễn viên đóng vai này nên hóa trang giả đen, Hạ Bạch quẹt ngón tay lên mặt bọn họ phải quẹt ra lớp hóa trang mới đúng.

Không thể nói diễn viên vốn dĩ chính là người da đen, không cần hoá trang. Bên dưới lớp quần áo của bọn họ là màu trắng, những chỗ lộ ra ngoài đều có màu đen thống nhất. Nếu đều là diễn viên không cần hóa trang, bên trong trắng bên ngoài đen, da đen lại rất thống nhất, vậy thì quả là quá trùng hợp rồi.

Cánh tay Quách Dương nổi lên một tầng da gà, trong lòng có một cảm giác sợ hãi kỳ lạ đối với thế giới này.

nhìn bề ngoài, những chi tiết này không có mối liên hệ trực tiếp nào với nhiệm vụ làm rõ logic câu chuyện của trò chơi, nhưng làm dao động đến nền tảng của toàn bộ thế giới phim

Quách Dương: “Đây không phải là thế giới phim sao? Không phải mọi người đều là giả tưởng sao?”

Hạ Bạch lắc đầu: “Trong đó có chút gì đó tương đối chân thực.”

Hoa khôi chỉ xuất hiện trong khoảng thời gian ngắn khi còn sống, Khi mới xuất hiện, ngón tay của cô có chút trắng, cho dù có hơi thô nhưng dưới ống kính cũng không rõ ràng, ấn tượng đầu tiên cô tạo ra cho mọi người là một hoa khôi trắng giàu và đẹp rất bình thường, cho nên Quách Dương không chú ý cũng là bình thường.

Một khi ấn tượng đầu tiên đã in sâu vào tâm trí, sau đó sẽ khó nhận ra những điều bất thường hơn.

Ban ngày xuất hiện, ban đêm khi hoa khôi bị kéo vào hang động, Hạ Bạch mới cảm giác bàn tay của hoa khôi có hơn đen. Lại cẩn thận nhìn kỹ thì sẽ phát hiện mu bàn tay thô ráp, lòng bàn tay có kén, các đốt ngón tay có sưng tấy vì lạnh cóng vào mùa đông.

Cho dù trắng giàu đẹp cũng có thể có bàn tay thô ráp, vấn đề duy nhất đáng chú ý khi chuyển từ trắng sang đen cũng có thể là vấn đề về ánh sánh, khi đó là buổi tối, quá tối. Hạ Bạch cũng nghĩ đến là do vấn đề hóa trang, cái này hình như cũng là bình thường.

Lúc ấy, đây chỉ là một nghi ngờ nhỏ trong đầu Hạ Bạch, cho dù sau lại quẹt màu da của cư dân trên đảo, cũng chỉ là tăng thêm nghi hoặc, không thể khẳng định, không có bằng chứng chứng minh. Mãi cho đến khi nhìn thấy xác của dân trên đảo biến mất, mà hai sinh viên vần còn, suy đoán có thật có giả này mới trở nên chắc chắn.

Quách Dương: “Chúng ta làm sao phân biệt được cái nào là thật, cái nào là giả?”

Màu da của người dân đảo là thật ở trong phim, bàn tay của hoa khôi là chi tiết sạn sao?

Hay là bàn tay của hoa khôi mới là thật, màu da dân trên đảo là giả, bọn họ là nhân vật hư cấu?

Hạ Bạch: “Phải xem đứng ở góc độ nào, đứng ở góc độ diễn viên, biến đổi của bàn tay hoa khôi là chân thật, không quẹt được màu da của dân trên đảo mới có vấn đề. Trong thế giới phim, bàn tay của hoa khôi là sạn, màu da dân trên đảo mới phù hợp với sự chân thật của thế giới phim.”

Quách Dương: “"Không gian hai chiều đan xen hả?”

Nơi đang ỏ hiện tại của bọn họ, có tồn tại không hai chiều, là điểm giao nhau của không gian hai chiều, điều này có nghĩa là bọn họ đang đứng trong thế giới phim và chỉ nhìn thấy một phần của nó, thậm chí chỉ là sai lầm.

Quách Dương hai tay nắm tóc, ngồi xổm xuống như bỏ cuộc, “Cái gì chứ, đừng mà, tại sao lại như vậy?”

Lăng Trường Dạ nói: “Đừng muốn chết không muốn sống nữa, cậu đã quên tổng kết quy luật xác chết của vị này à?”

“Vị này” rõ ràng chính là chỉ Hạ Bạch.

Anh khoanh tay trước ngực, cánh tay trông vẫn còn nguyên vẹn, thậm chí vết nứt trên ngực dường như đã lành lại, Hạ Bạch có thể nhìn thấy một lớp cơ mỏng dưới vết máu sót lại xuyên qua khe hở trên chiếc áo sơ mi rách nát của anh.

“A? Người làm hại hoa khôi quỷ không chết thật?” Quách Dương hơi phản ứng lại, “Hoa khôi quỷ là boss chủ chốt trong toàn bộ quá trình, chân tướng bộ phim mà chúng ta đang tìm chắc hẳn cũng có liên quan đến cô ta, vậy phải lấy cô ta làm chuẩn, cho nên cô ta là thật?”

Một cơn gió biển thổi qua, mang theo mùi tanh của biển, cùng với những tiếng kêu yếu ớt và tiếng la hét giận dữ.

Bọn họ đang ở rìa một khu rừng cao hơn bên kia hồ, xuyên qua khe hở giữa mấy thân cây, có thể nhìn thấy ba nữ quỷ đang giãy giụa rít gào ở trong hồ, hồ nước bị đánh ra từng đợt sóng mạnh.

Trước đây vì sức mạnh đáng sợ của họ, chỉ cảm thấy các cô đẫm máu kh.ủng bố, lúc này lại có thể nghe thấy sự tuyệt vọng và đau khổ trong tiếng khóc của họ.

Nếu hoa khôi quỷ là thật, như vậy hai thi thể dân trên đảo biến mất, có lẽ nhiều dân trên đảo là giả.

Cô ấy giết bọn họ, vậy cũng là giả.

Cô ấy báo thù trong một thế giới giả dối.

Bản thân của cô ấy cũng ý thức được, không biết từ khi nào, cô ấy ý thức được mình không hề giết đám súc sinh kia, cô ấy điên cuồng không ngừng tìm kiếm ở trên đảo, không ngừng giết người, nhưng đều không phải đám súc sinh kia.

Cô vĩnh viễn không có cách nào báo thù, cô bị nhốt trong thế giới gỉa dối này.

Không biết đã bao nhiêu tuổi, cũng xem phim bao nhiêu lần rồi.

Mã Đồng Phong giãy giụa nói: “Như thế hoa khôi quỷ là thật, vậy hai nữ quỷ bên cạnh cô ấy cũng là thật, chắc là cũng giống cô ấy, nhưng mấy thi thể bị hai cô ấy làm hại cũng vẫn còn đang nằm ở khu dân cư, không có biến mất mà.”

Không cần Hạ Bạch nói tiếp, Quách Dương giải đáp nghi hoặc của ông, “Có thể là còn chưa thời gian đổi mới, bọn họ đều chết vào đêm hôm qua, mấy cái xác này đều đã chết mấy ngày rồi.”

Cậu ta lại cười tự giễu, “Hơn nữa nếu bọn họ đều biến mất, manh mối cũng quá rõ ràng rồi.”

Không biết vì sao, màu sắc trên mặt của Mã Đồng Phong cũng dần biến mất, cả người đều nặng nề, như thể cơ hội sống cuối cùng đã không còn nữa, chỉ dùng ánh mắt mỏi mệt khô kiệt yên lặng nhìn kia ba nữ quỷ vĩnh viễn không thể thật sự báo thù kia.

“Khi vừa vào phim, tôi đã nhắc nhở mọi người nơi này là thế giới phim hư cấu, là tôi sai rồi.” Hạ Bạch nói.

Khi vừa mới tiến vào, Hạ Bạch chỉ xem đây là thế giới phim, bọn họ tới đây chỉ là để xem phim một cách chân thật hơn, còn nhắc nhở bọn họ đừng làm ảnh hưởng đến cốt truyện mấu chốt.

Cho nên khi cậu nhìn thấy hai cô gái bị tế sống trên đàn tế thì cũng không có làm gì, cậu biết Mã Đồng Phong không chịu được, bởi vì quá thật.

Đúng là quá thật, như thể nó thực sự tồn tại và xảy ra ở đâu đó trên thế giới,,đặc biệt là những tổn thương, giãy giụa, tiếng la hét cũng như sự oán giận và không cam lòng trước cái chết, chân thực đến mức trông không giống như đang diễn.

Trong nháy mắt đó, Hạ Bạch còn nghĩ tại sao bộ phim này lại chân thực đến thế, lại có thể chân thực đến mức độ nào, hoặc là nói đến chiều không gian nào.

Sau khi phim kết thúc, bọn họ đến khu dân cư tìm manh mối, lúc Hạ Bạch quệt khuôn mặt ngăm đen của thi thể, lại nghĩ tới vấn đề này, có một suy đoán không xác định.

Nhìn thấy những thi thể biến mất rồi lại xuất hiện, cậu biết trước đó mình đã nghĩ sai rồi, nơi này là thế giới phim, bên trong là có rất nhiều “Nhân vật hư cấu”, nhưng cũng có người thật.

“Nhiệm vụ của trò chơi là [Làm rõ logic câu chuyện trong phim], không phải trò chơi nói [Làm rõ logic câu chuyện phim], tôi đoán trước đó rằng nó nhắc nhở chúng ta xem câu chuyện trong phim..” Hạ Bạch nói: “Hiện giờ tôi vẫn còn chưa hiểu chữ [Trong] này lắm.”

Lăng Trường Dạ kéo áo gió, đồng thời đút hai cánh tay vào ống tay áo, “Tạm dừng mấy cái đó trước đi, khó khăn chúng ta phải đối mặt sắp đến rồi.”

Mấy người nhìn về phía trước, ba nữ quỷ đang lao về phía bọn họ.

Đám dân trên đảo đã bị bọn họ càn quét sát xong rồi, hiện giờ đến phiên bọn họ. Các cô tới tìm bọn họ “Báo thù”.

Lăng Trường Dạ: “Hiện giờ tôi không nắm chắc có thể đối phó được với bọn họ, các cậu thì sao?”

Quách Dương vẫn thành thật trước sau như một ở trước mặt thần tượng, “Đương nhiên không rồi!”

Lăng Trường Dạ: “Vậy thì chúng ta chỉ có thể nghĩ cách khác.”

Hạ Bạch: “Đến một thế giới cao hơn tìm sự thật.”

Quách Dương: “Ở đâu? Đi kiểu gì?”

Nói xong, bản thân cậu ta như đã biết đáp án. Nếu có một nơi trên đảo có thể kết nối với một chiều không gian khác thì rất có thể đó là hồ nước.

Bốn người bọn họ chính là bị hoa khôi quỷ kéo qua từ nơi đó, hơn nữa nơi đó cũng là nơi hoa khôi quỷ thường lui tới nhất, cô ta thường hay ở trong hồ.

Hạ Bạch: “Chắc là hoa khôi quỷ đã bị nhốt ở chỗ này lâu rồi, cô ấy trưởng thành rồi mạnh lên ở nơi này, chắc hẳn đã dần dần nhận ra rằng kẻ thù thực sự đang ở một không gian khác, hơn nữa còn được thông với hồ nước. Bàn tay quỷ xuất hiện ở phòng chiếu phim của chúng ta chính là cô ấy muốn bắt kẻ thù từ một không gian khác.”

Thứ mà cậu nhìn thấy lần đầu tiên giữa các khe ghế là cái đầu quỷ với mái tóc đen trông giống như làn nước đen, hẳn cũng là khuôn mặt của một trong số bọn họ nhìn xuống hồ. Chỉ là khi đó phòng chiếu phim quá mờ, tóc lại quá nhiều, Hạ Bạch không thấy rõ đó là mặt của ai, chỉ nhìn ra bàn tay quỷ ở phía sau là hoa khôi.

Đáp lại rất thống nhất, chính là cái hồ kia.

Ba nữ quỷ đã ở phía trước.

Cánh tay phải của Lăng Trường Dạ trở nên mềm mại, nơi đó lại mọc ra một con giun màu nâu đỏ to lớn càng ngày càng lớn hơn, nó cuốn lấy bốn người bên cạnh bay lên, nhanh chóng duỗi dài về phía trước, sau đó ném bốn người vào trong hồ trước khi nữ quỷ nhảy bổ đến.

Hai nữ quỷ song sinh nhảy lên cánh tay giun, con giun lập tức bị máu trên cơ thể bọn họ ăn mòn hết một đoạn, sự ăn mòn nhanh chóng lan tràn đến người của Lăng Trường Dạ.

Cánh tay giun thay đổi phương hướng, lại chật vật mọc ra một chút, quấn quanh một thân cây thô to, Lăng Trường Dạ dựa thế lấy đà nhảy lên, anh xoay con dao dài trong tay, chặt đứt cánh tay giun rồi nhảy vào trong hồ.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.