Tự dưng em nở hoa làm gì thế?
Mèo quỷ thường xuất hiện vào nửa đêm về sáng, còn rất lâu nữa.
Lăng Trường Dạ đợi một lát, lấy ra một đạo cụ ẩn thân, là một chiếc ô màu đỏ rất to, che hết cả ba người bọn họ.
Anh nói: "Có thể nói chuyện rồi."
Hạ Bạch: "Ồ."
Hạ Bạch: "Đội trưởng, chúng ta cứ chờ ở đây như vậy sao?"
Lăng Trường Dạ: "Ừ."
Đợi một lúc.
Hạ Bạch quay đầu nhìn anh: "Đội trưởng, lần sau anh muốn nói gì với tôi thì có thể đừng viết trong lòng bàn tay tôi nữa được không?"
Lăng Trường Dạ quay đầu nhìn cậu, đôi mắt đen láy ẩn hiện ánh xanh lam: "Vì sao?"
Hạ Bạch thành thật đáp: "Ngứa, rất ngứa."
Lăng Trường Dạ lại bật cười: "Được."
Nhìn nụ cười của anh, trên cánh tay Hạ Bạch mọc ra một con giun đất màu hồng, bắt đầu đào đất ở phía sau lưng.
Nụ cười trên mặt Lăng Trường Dạ càng lúc càng rạng rỡ, anh hỏi: "Cậu đang làm gì vậy?"
Hạ Bạch ngây người: "Đào hang."
Lăng Trường Dạ: "Đào hang? Cậu muốn đào một đường hầm để vào Ám Lâu sao?"
Hạ Bạch: "Cũng không phải là không được."
Con giun đất màu hồng càng vùi đầu đào đất nhanh hơn.
Sau khi nhóm Hạ Bạch rời đi, những người ở trong nhà sàn lập tức lại bắt đầu tìm kiếm manh mối.
Lận Tường nói: "Họ đi Ám Lâu, đối mặt với nguy hiểm như vậy, chúng ta không thể ngồi yên được, như vậy thì quá có lỗi với họ rồi."
Nhưng mà nhà sàn của Tiết Lệ Cốc cũng không lớn, lúc trước bọn họ đã tìm khắp một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-nhat-xac-trong-game-vo-han/2774519/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.