Giang Thanh Phong lập tức đuổi theo lão Dương.
Bọn họ đi rồi, Hạ Bạch cúi đầu, nói với Lăng Trường Dạ: "Đội trưởng, em không phải là một thành viên đủ tư cách của đội Công Kiên."
"Ai nói em không phải?" Lăng Trường Dạ nói: "Có đôi khi, làm tốt nhiệm vụ của thành viên đội Công Kiên, và một số việc em muốn làm cũng không có mâu thuẫn."
Hạ Bạch nhìn thẳng vào anh: "Ví dụ như?"
Lăng Trường Dạ: "Ví dụ như, trong trò chơi này, nhanh chóng tìm ra chân tướng, phá trò chơi, chính là việc mà một đội viên đội Công Kiên đủ tư cách nên làm, cũng có thể hoàn thành việc em muốn làm."
Anh gọi những người chơi khác lại, hỏi bọn họ trước: "Hôm nay ở đảo Bắc hỏi thăm được gì không?"
Sáng sớm trước khi đi đảo Bắc, Lăng Trường Dạ đã nói với bọn họ, nhân vật chính của trò chơi có thể là cô Bạch, bảo bọn họ đi hỏi thăm chuyện của cô Bạch.
Mấy người chơi đều lắc đầu.
"Người đảo Bắc giống như fan cuồng não tàn của cô Bạch, tôi hỏi mấy người cũng không hỏi ra được gì."
"Cậu không biết hỏi, phải như tôi, tôi biết bọn họ ủng hộ cô Bạch, nên dùng cách khen ngợi để hỏi, tôi nói cô Bạch rất tốt, giá như tôi là con của bà ấy thì tốt rồi, người chuộc tội kia nói, con của cô Bạch không thể nào lớn như tôi được."
"..."
Người của đảo Bắc quả thật rất khó công phá, những người còn ở trường học đảo Bắc đều đang trong giai đoạn sùng bái cô Bạch nhất.
Hạ Bạch dùng kỹ năng mê hoặc,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-nhat-xac-trong-game-vo-han/2774615/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.