Bà cụ nghe được Hạ Bạch nói cậu mang thai, lập tức yên tĩnh trở lại, mở to hai mắt nhìn chằm chằm vào bụng cậu.
Hạ Bạch cũng yên tĩnh nhìn bà, cậu thấy bà cụ tinh thần không bình thường, cố ý nói mình mang thai, muốn thử xem có thể thăm dò được chuyện cô Bạch mang thai ở chỗ của bà hay không.
"Mang, mang thai?" Bà cụ lại hỏi.
Hạ Bạch gật đầu: "Mang thai rồi."
Một giây sau, bà cụ "Phịch" một tiếng quỳ xuống, hướng về phía bụng Hạ Bạch dập đầu, "Hải Thần, Hải Thần phù hộ!"
Hai người sững sờ.
Bà cụ dập đầu hết sức dùng sức, tiếng "bịch bịch bịch" rất vang dội, chưa được hai lần, trán đã đập ra máu, theo thái dương chảy xuống đuôi lông mày.
Hạ Bạch thấy thế, không đỡ bà, mà tiếp tục nói: "Bà biết trong bụng của cháu là Hải Thần?"
"Biết, biết." Bà cụ cắn ngón tay, ngập ngừng nói: "Biết, ông Lý nói, trong bụng là Hải Thần, Hải Thần giáng lâm."
Hạ Bạch đang muốn hỏi, bỗng nhiên nhìn thấy trên mặt bà cụ lộ ra một nụ cười, quá nhanh quá lớn, giống như nổ tung trên mặt, lúc bà cười ánh mắt kỳ quái mở thật to, kéo theo nếp nhăn trên cả khuôn mặt như pháo hoa.
"Cô không xứng, ha, cô không xứng." Bà cụ cười như vậy, máu tươi trên trán chảy vào nếp nhăn, trong nụ cười có chút hả hê, ác ý lạnh lẽo hơn quỷ, bà chỉ vào Hạ Bạch nói: "Cô không xứng, ngươi..."
"Hai người đang làm gì vậy!"
Một tiếng quát lớn cắt ngang lời nói của bà cụ, bà mụ từ xa chạy tới, vừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-nhat-xac-trong-game-vo-han/2774616/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.