Oe oe oe...
"Phu nhân, đứa bé rất giống người, lớn lên sẽ vô cùng xinh đẹp"
Hỏa Lang mở mắt, trước mặt nàng là cảnh tượng mờ ảo. Nàng đang ở trong một căn phòng khá rộng, ánh nến phập phồng huyền diệu.
Trong phòng có hai nữ nhân đang vui vẻ nói chuyện. Một người nom khá mệt mỏi nhưng vẫn cố vươn người lên để nhìn gì đó từ lòng nữ nhân còn lại.
Tò mò, Hoả Lang bước đến bên cạnh hai nữ nhân kia. Nàng kinh ngạc, dường như họ không hề biết nàng đang đứng ở ngay cạnh, hay đúng hơn là không biết đến sự hiện diện của nàng.
Tầm mắt Hoả Lang dừng trên đứa bé trong lòng nữ nhân đang ngồi. Ánh mắt nàng đột nhiên dao động, tay bất giác đưa lên toan chạm vào gương mặt bầu bĩnh của đứa bé vừa mới nín khóc kia.
- Phu nhân, người định đặt tên cho đứa bé là gì đây?
Bà đỡ mỉm cười nhìn vị phu nhân kia. Cánh tay Hoả Lang đang đưa ra tự nhiên lại rụt về.
- Ta cũng đã nghĩ đến. Nhưng vẫn cứ đợi phu quân về rồi đặt danh xưng cho đứa nhỏ sau. Ta muốn cùng chàng đặt tên cho tiểu hài tử này.
Vị phu nhân mỉm cười ấm áp. Đột nhiên tim Hoả Lang đau thắt, niềm vui, hạnh phúc này không biết tại sao lại ập đến. Nàng chỉ biết, nhìn thấy vị phu nhân kia mỉm cười như vậy, nàng cũng vui sướng vô cùng mà thôi.
Nàng chăm chú nhìn ngắm kĩ gương mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-thuoc-ve-ta/2324980/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.