Uyển Vân theo trí nhớ khắc lại từng họa tiết ở vỏ Hỏa Cốt lên tường. Bản thân nàng cũng không buồn thắc mắc nữa. Bao nhiêu chuyện hoang đường đã xảy đến, giờ thêm chút kì lạ cũng không thể làm nàng ngạc nhiên. Giờ nàng chỉ muốn biết, Hỏa Lang giờ ra sao mà thôi.
Thành thạo dao kiếm nên đương nhiên rất nhanh nhẹn, Uyển Vân đã xong gần một nửa. Tập trung cao độ làm mồ hôi ứa ra liên tục, cả phòng là một không khí căng thẳng.
- Mấy giờ rồi?
Đông Phong nhìn ngó xung quanh một lúc rồi quay sang hỏi Tiểu Bắc.
- Cũng gần 5 giờ sáng rồi!
Đông Phong khẽ nhăn mày, khoác vội cái áo rồi bước ra ngoài phòng.
- Chị đi đâu vậy?
- Tôi đi vệ sinh, em vào trong cùng mọi người đi!
Đông Phong hơi cười nhìn về phía Tiểu Bắc. Tiểu Bắc muốn đi chung nhưng người kia đã bước khuất rồi. Cô thở dài trở lại vào phòng.
"Cậu ta giao tranh gần hai tiếng rồi!"
Đông Phong mệt mỏi lết từng bước về phía cửa chính.
Cạch
Cộp
- Ui cha!
Trí Bình ôm trán, mặt nhăn như khỉ nhìn về phía Đông Phong. Đông Phong tròn mắt, ngạc nhiên vô cùng.
- Tiểu Lang đâu?
Nhìn thấy Trí Bình được vài giây, Đông Phong lập tức tóm hai bả vai cậu ta mà cấp bách hỏi.
- Hả...A! Đúng rồi là chuyện Tiểu Lang. Cậu ta vẫn ở đó!
Trí Bình đưa tay chỉ về khu rừng, Đông Phong ngó sang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-thuoc-ve-ta/2324981/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.