Tôi kéo hành lý đi làm thủ tục nhập học, trên đường có rất nhiều người tốt bụng đề nghị giúp đỡ.
Thật là ngại quá đi.
Tôi phất tay từ chối, một phát vác hành lý lên vai, bước đi như bay.
Từ đó chẳng còn ai ngỏ ý giúp nữa.
Đến ký túc xá, tôi gặp ba người bạn cùng phòng. Tôi nhiệt tình giúp họ xách hành lý lên tầng sáu, không hề hụt hơi.
Từ đó, họ gọi tôi là "Chị Kiều ". Chỉ vác hộ vali mà có được sự ngưỡng mộ của ba mỹ nhân. Quá hời! Sau này, bốn chúng tôi trở thành bạn thân, thường xuyên tâm sự, cảm giác như gặp nhau quá muộn. Họ đều biết chuyện tôi yêu qua mạng, Chu duyệt với Hứa Điềm vui như trẩy hội, suýt nữa thì treo băng rôn ở cửa ký túc xá. Bị tôi đàn áp ngay. Chỉ có Trần Tuyết là cảm thấy yêu qua mạng không đáng tin, nhiều lần nhắc nhở tôi cẩn thận kẻo bị lừa. Tôi hận. Hận bản thân không nghe lời. Miếng dưa trong tay bỗng dưng mất đi hương vị. Thấy tôi thở dài, mấy chị em tưởng tôi vẫn còn buồn. Tôi im lặng. Cả ký túc xá im phăng phắc. Bộp một tiếng, miếng dưa của Hứa Điềm rơi xuống đất, cô ấy kêu lên đau đớn: Không, là dưa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-yeu-qua-mang-cua-toi-la-trum-truong/2863043/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.