“Sao-pha!”
Segon lo lắng đến cuống cuồng, lần này không còn quan tâm đến tôn ti trật tự, vội vã túm chặt lấy cánh tay của Tần Duyệt: “Ngài vẫn còn quân đội ở Myanmar! Chúng ta về thôi!”
Tần Duyệt bị kéo mạnh, loạng choạng rồi ngã nhào xuống đất. Bao năm nghiện ngập đã bào mòn cơ thể hắn, xương cốt mềm nhũn, sức lực còn chẳng bằng một ông già bảy, tám mươi tuổi.
Hắn không vội đứng dậy, cứ thế ngồi bệt trên đất, ngẩng đầu nhìn tán lá xanh mướt bên trên. Sau một hồi trầm ngâm, ông khẽ thở dài: “Được.”
Trong cả thôn Vân Trung rộng lớn, chỉ có quanh sân nhà này là không có đồi núi nhấp nhô. Từ đây phóng tầm mắt ra xa, có thể thấy những dấu tích của lau sậy và cây bụi từng mọc um tùm trên bãi cỏ. Không rõ vì lý do gì mà tất cả đều đã bị cắt tỉa, tuy chẳng thể so với sân golf, nhưng sự hiện diện của một bãi cỏ bằng phẳng như vậy giữa làng quê vẫn mang lại cảm giác không hợp lý.
Segon cầm điện thoại lên gọi, nói ngắn gọn vài câu.
Chỉ hai phút sau, một vệt trắng xé toang bầu trời xanh, tiếng động cơ gầm rú vang dội. Một chiếc máy bay tư nhân cỡ nhỏ, đã được cải tạo, từ từ đáp xuống bãi cỏ!
Thôn Vân Trung nằm sát biên giới, chỉ cần máy bay vượt qua ranh giới và hạ cánh trên đất Myanmar, cảnh sát sẽ không thể truy đuổi thêm.
Cơn đau nhói từ lồng ngực khiến Tần Duyệt không thể không cúi gập người lại, chờ cơn đau qua đi. Đợi mãi vẫn không thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguyet-quang-bao-hap-theo-duoi-hang-nga/305827/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.