Hôm sau, May dậy sớm để đi học. Không ngờ rằng Du đã đứng sẵn trước cổng để đón cô đi.
- Em đúng giờ đấy!
- Vì hôm nay chị phải kiểm tra mà, đúng không?
- Ơ... Sao em biết?
- Vì tối qua, vô tình em nghe được hai chị kia nói chuyện, hình như là bài kiểm tra chất lượng thì phải!
- Ừ, trường mới. Không biết có khó không? Chị lo quá đi.
Lúc May đang làm bài trong lớp, chốc chốc cô lại nhìn ra cửa sổ - nơi cô có thể thấy Du luôn đứng nhìn vào đây. Cậu vẫy vẫy bàn tay và làm những hành động để cổ vũ May. Có lúc đã khiến cô cười suýt bật ra thành tiếng.
Buổi kiểm tra kết thúc với việc May chạy ra ôm chầm lấy cậu, mừng rỡ:
- Chị làm được rồi, Du ơi!
- Em biết mà - Du cười - Tặng chị này! - Cậu đưa cho May một đóa hoa màu tím rất đẹp.
- Oải hương à? Sao em biết chị thích nó?
- Vì mái tóc chị có mùi hương này mà. Nhưng chỉ là hoa dại thôi, em hái nó bên bờ suối.
- Chị thích lắm. - May đưa bó hoa lên cánh mũi, cố gắng ngửi thật lâu như để ghi nhớ lại mùi hương đặc biệt ấy, rồi cô ôm bó hoa hoang dại vào lòng. - Cảm ơn Du!
- Ngày mai chị đi chơi với em nhé? - Du nháy mắt và nở một nụ cười cực đáng yêu.
Thế là May dành cả buổi tối để chuẩn bị đồ đạc cho chuyến đi lần này. Tất cả được cô xếp vào chiếc ba lô nhỏ.
- Để tớ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-co-mot-tieu-hon-ma/2186052/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.