Tuy là Nhuận Lăng không nắm chắc một trăm phần trăm không có chuyện gì xảy ra nhưng đến cuối cùng may mắn đã đứng về phía anh.
Sầu riêng được mở ra, nó rất thuận lợi được đặt trên mâm đựng trái cây.
- Òa, Nhuận Lăng, anh thật là lợi hại.
Chẻ đẹp mà bày ra cũng đẹp nữa.
Giang Tiểu Vũ vỗ tay không tiếc mà khen lấy khen để.
Dao kia Nhuận Lăng đưa cho Giang Tiểu Vũ đi rửa sạch sẽ.
Anh khoanh tay đứng ở rất xa.
Sau khi được cắt ra sầu riêng tỏa ra một mùi hương nồng đậm khiến cho ngực anh có điểm buồn.
Giang Tiểu Vũ dọn dẹp, cô để đồ vật lại chỗ cũ, rồi đem vỏ sầu riêng bỏ vào thùng rác.
Sau đó cô bưng sầu riêng đi qua phòng khách để ăn.
Thấy Nhuận Lăng không theo kịp, Giang Tiểu Vũ dùng bả vai đâm cánh tay anh:
- Nhuận Lăng, anh lại đây cùng ăn đi.
Nhuận Lăng đành phải đi theo Giang Tiểu Vũ tới phòng khách trống vắng.
Giang Tiểu Vũ đứng chờ Nhuận Lăng chậm rì rì lại đây ngồi xuống.
Sau đó cô đem sầu riêng đặt ở trước mặt anh, còn mình thì ngồi ở kế bên.
Hít sâu mùi hương độc nhất của sầu riêng, nước miếng của Giang Tiểu Vũ tràn lan.
Cô hận không thể ăn một ngụm tiêu diệt sạch sẽ chúng.
Nhưng thứ tốt nhất định phải chia sẻ cùng người khác, đặc biệt là người thích ăn sầu riêng như Nhuận Lăng.
- A, há mồm nào!
Giang Tiểu Vũ nhiệt tình cắt một miếng to, dùng nĩa cắm đưa đến bên miệng Nhuận Lăng.
Dạ dày Nhuận Lăng bắt đầu co rút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-giau-sung-hon-ong-xa-phuc-hac-ba-xa-ngoc-manh/1638253/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.