- Thật xin lỗi, em hại tâm trạng anh không tốt.
Giang Tiểu Vũ áy náy cúi đầu.
Tay nhỏ trắng nõn bất an nắm lại.
Cô ngẩng đầu, miễn cưỡng cười tươi:
- Như vậy được không anh?
Nhuận Lăng sợ run.
Từ trước đến nay anh chưa thấy qua nụ cười gượng ép.
Nhưng gượng ép khuôn mặt như vậy lại có chân thành cùng một đôi mắt sáng ngời.
Anh hiểu rõ là cô rất muốn cười, rất muốn hào hứng, rất muốn làm cho anh vui vẻ.
Nhuận Lăng có nồng đậm tội, ác cảm, anh đang làm gì vậy?
- Đồ ngốc, cười thật khó xem.
Khóc một lần đi.
Bàn tay to của anh nâng lên, đè lên đầu nhỏ của bà xã.
Thật là làm người đau lòng, không đành lòng tra tấn.
Giang Tiểu Vũ cầm ma trảo của Nhuận Lăng, buồn bực:
- Không được đè đầu của em.
Nó sắp bị đè hư rồi.
Vốn dĩ em đã không cao rồi mà.
Nhuận Lăng buông Giang Tiểu Vũ ra.
Di động để trên bàn vang lên, anh giơ tay cầm lấy, nói:
- Tôi đã biết.
Người ở đầu dây bên kia như là báo cáo cái gì đó.
Sau khi Nhuận Lăng trả lời xong thì cúp điện thoại.
Giang Tiểu Vũ còn đang dùng tay chải lại đầu tóc rối loạn.
- Cục Cảnh Sát không tìm được hồ sơ của chó nhỏ đó.
Sự việc có chút khó giải quyết, chó nhỏ không có người nhận.
Nhuận Lăng suy xét rồi cũng nói thẳng.
"Chó nhỏ không ai nhận." Tâm Giang Tiểu Vũ quýnh lên:
- Vậy chó nhỏ phải làm sao bây giờ?
- Đăng kí rồi, giao cho cảnh sát xử lý.
Nhuận Lăng nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-giau-sung-hon-ong-xa-phuc-hac-ba-xa-ngoc-manh/1638254/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.