"Hả? Lễ vật."
Giang Tiểu Vũ lại một phen kinh ngạc.
Lễ vật đó đúng là không phải do cô chọn.
Sau khi về nhà, cô đã bị Nhuận Lăng cấm túc.
- Thật xin lỗi bà.
Lễ vật này không phải do con chọn.
Giang Tiểu Vũ lựa chọn thành thật nói ra hết.
Bà Nhuận cũng không tức giận mà vỗ tay của cô, hòa ái nói:
- Không sao cả.
Thằng nhóc Lăng này luôn bá đạo, ôm đồm như vậy đó.
Chờ khi con chế ngự được nó rồi thì con có thể cùng nó đi chọn lễ vật.
"Bà Nhuận, bà đánh giá cháu trai thật sự là quá chuẩn xác mà."
- Dạ bà.
Giang Tiểu Vũ ngoan ngoãn đáp lời.
- Lần sau, chắc chắn con sẽ chọn lễ vật cho mọi người.
Con biết ông thích sưu tầm tranh chữ, bà thích thêu thùa, ba thích cất giữ sách, mẹ thì thích noãn ngọc.
Tuy lễ vật không phải do Giang Tiểu Vũ chọn nhưng lễ vật có thứ gì thì cô đều nhớ kĩ.
Cô tranh thủ tìm kiếm lễ vật thật tốt để làm vui lòng người nhà họ Nhuận.
Bời vì cô vừa mới gả đến nhà họ Nhuận nên cô hy vọng có thể cùng mọi người sống chung hòa thuận.
Bà cười tươi như hoa.
Ông rất vừa lòng.
Ba Nhuận - Nhuận Bình nghe được tên mình thì nhìn lại, gật đầu:
- Tiểu Vũ, con đừng có nhớ lầm đó.
Nếu con tặng văn học nước ngoài cho ba thì ba sẽ tức giận đấy.
Ba Nhuận chỉ thích sưu tầm cổ văn Trung Quốc mà thôi.
- Dạ ba, con sẽ nhớ thật kỹ.
Giang Tiểu Vũ ngoan ngoãn đáp ứng.
Cô sẽ nhớ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-giau-sung-hon-ong-xa-phuc-hac-ba-xa-ngoc-manh/1638262/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.