Sắc mặt ông Nhuận dịu lại, có nhiều người thân thích nên ông cũng không muốn làm cho con dâu cả mất mặt:
- Thân thể không thoải mái thì phải nghỉ ngơi đi.
Không nên tức giận lung tung như vậy.
Nhuận Bình đáp lời:
- Ba, con đi xem Tử Kỳ.
Nói rồi Nhuận Bình liền rời khỏi đại sảnh.
Đại sảnh thiếu hai vị chủ sự thì không khí có chút kỳ lạ.
Bà Nhuận vỗ vỗ để trấn an Giang Tiểu Vũ, giải vây cười:
- Mẹ chồng của con bị bệnh nên tâm trạng không tốt, dễ cáu kỉnh lắm.
Chúng ta mặc kệ nó.
Giang Tiểu Vũ cũng chỉ có thể tiếp nhận.
"Mặc kệ bệnh hay không bệnh, có dưới bậc thang thì tốt rồi."
Những người ngồi trong đại sảnh cũng không thể không quan tâm tới, ông bà Nhuận ngồi đối diện em dâu Kiều Tư Hoa liền bắt đầu giới thiệu.
Giang Tiểu Vũ đi sau cũng lễ phép chào hỏi.
Tất cả mọi người được tiếp đón xong xuôi, ai nấy cũng đều đối bụng.
Họ chuyển hướng đi về phía nhà ăn.
Nhà ăn vô cùng lớn.
Nếu tất cả mọi người đều vào thì vẫn còn dư chỗ, không cần phải lo vấn đề chỗ ngồi.
Giang Tiểu Vũ và ông bà ngồi một bàn.
Kiều Tư Hoa cũng ngồi ở mạt tịch.
Đến giờ cơm, ba mẹ Nhuận cũng không xuống ăn.
Trong lòng Giang Tiểu Vũ dày vò vô cùng: "Lần đầu gặp mặt mà mình còn làm hại ba mẹ chồng không cùng ăn cơm.
Thật là tội lỗi lớn mà."
Nhưng cô vẫn cố gắng cười, cô không muốn người khác cảm thấy mình không vui, lại hỏng hết tâm trạng của người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-giau-sung-hon-ong-xa-phuc-hac-ba-xa-ngoc-manh/1638263/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.