"Hừ, nhà họ Nhuận nhiều cháu gái như vậy mà ai nhìn thấy mình cũng đều nơm nớp lo sợ, không có đến một tri kỷ nữa.
Vẫn là cháu dâu này tốt nhất."
Ông Nhuận cảm thấy khá vui vẻ.
Ông liếc mắt nhìn cháu nội, tức giận mở miệng:
- Được rồi, xin lỗi cái gì.
Đều là người một nhà, đúng hay sai, so đo nhiều quá cũng không thú vị.
Về sau chú ý hơn là được.
Nói đến đây, ông Nhuận ngừng lại, giọng nói trầm xuống:
- Nói vậy chứ cháu dâu thứ cũng là một người rất đáng thương.
- Vâng thưa ông, cháu sẽ chú ý hơn.
Nếu ông đã không tính toán, Nhuận Lăng cũng không bướng bỉnh nói thêm nữa.
"Ừm, quả nhiên có bà xã vẫn là tốt hơn rất nhiều."
Nhuận Lăng nhìn Giang Tiểu Vũ tán dương mấy lần liền.
Giang Tiểu Vũ nhìn ông Nhuận không nóng nữa thì liền buông sách xuống, rồi rót một chén trà nóng:
- Ông ơi, trà của ông là trà gì nấu vậy ạ? Cách một cái nắp mà cháu vẫn ngửi được mùi hương rồi.
Ban nãy ông nói nhiều như vậy hẳn là khát nước lắm.
Ông uống nhiều một chút để thanh giọng.
Vậy thì cổ họng sẽ không bị tổn thương.
Nhuận Lăng đỡ trán: "Cái này là vỗ mông ngựa à?"
Ông ấy rất vui vẻ như là đã quên đời này ông gặp không ít kẻ a dua nịnh hót.
Ông cười híp cả con mắt.
Ông Nhuận cười ha hả, uống lên mấy ngụm trà thơm, thân thiết trả lời:
- Ông cũng không biết.
Là quản gia giúp ông pha đấy.
Nếu cháu thích thì cứ nói quản gia pha cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-giau-sung-hon-ong-xa-phuc-hac-ba-xa-ngoc-manh/1638267/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.