Tạ Tiểu An chuyển chủ đề: “Phủ Giang Ninh này có món gì ngon không? Mai mốt ta mời ngươi ăn.”
A Bạch: “Vịt quay của Triệu Ký rất ngon, cô nương có thể thử.”
Tạ Tiểu An khẽ gật đầu: “Vậy ngày mai chúng ta đi xem thử.”
Ngày hôm sau Tạ Tiểu An liền dẫn A Bạch ra ngoài, các nàng trực tiếp ngồi xe ngựa đến trước cửa tiệm vịt quay Triệu Ký.
Tạ Tiểu An xuống xe nhìn, cửa tiệm lại rất lớn, còn có hai tầng, trang trí cũng rất đẹp, bên trong khách khứa đông đúc.
Mà trên lầu hai có mấy vị cô nương đang ngồi bên cửa sổ dùng bữa, trong đó một vị chính là Trịnh cô nương. Nàng ta không muốn nghe hai người kia tranh cãi nữa, bèn quay đầu nhìn xuống cửa sổ.
Không ngờ vừa nhìn liền thấy một bóng dáng quen thuộc. Trong mắt Trịnh cô nương lập tức dâng lên niềm vui bất ngờ, vội vàng quay đầu khẽ giọng dặn dò nha hoàn bên cạnh.
Nha hoàn nghe thấy lời dặn của nàng ta cũng nhìn xuống dưới một cái sau đó xoay người đi xuống lầu.
Lúc này hai vị cô nương bên cạnh cũng phát hiện ra hành động của chủ tớ hai người, ngừng tranh cãi nhìn về phía Trịnh cô nương: “Lung Hoan, tỷ nhìn gì vậy?”
Tên đầy đủ của Trịnh cô nương là Trịnh Lung Hoan, nàng ta vui vẻ nói với hai người: “Ta nhìn thấy ân nhân cứu mạng của ta rồi!”
…
…
Hai người bên cạnh cũng vội vàng nhìn xuống lầu, chỉ thấy một cô nương thanh tú yếu đuối dẫn theo nha hoàn đang định đi vào cửa.
Một trong hai cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-hoan-nhom-lua-ta-ha-hoa/2749284/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.