Cùng lúc đó, tại Phong Đô.
Lê Diệu đang ngồi suy nghĩ về kịch bản cho phó bản "Mạnh Bà".
Cô đang cân nhắc giữa việc chọn bối cảnh băng giá tận thế hay một thế giới u ám đầy sương mù thì bỗng nhiên, có một cảm giác kỳ lạ khiến cô bất giác ngẩng đầu.
Cô bước ra khỏi cổng Nhà Ma, nhìn lên trời, liền thấy một đám mây đen cuồn cuộn lao đến.
Cái gì vậy?
Nhìn đã thấy kinh tởm!
Lê Diệu nhíu mày, tiện tay cầm chiếc quạt bên cạnh vung về phía đám mây.
Chỉ một động tác nhẹ—
"Xoẹt!"
Đám mây đen tan biến ngay lập tức, như thể chưa từng tồn tại.
Ở Ninh Thành.
Bác Cả Lê đột nhiên trợn trừng mắt, phun ra một ngụm máu tươi!
Ông ta ngã quỵ xuống đất, toàn thân run rẩy dữ dội.
Ngay khoảnh khắc đó, một cơn đau khủng khiếp ập đến, như thể có hàng vạn con kiến đang cắn xé trong lục phủ ngũ tạng, hàng nghìn con rắn độc quấn chặt quanh người.
"AAAAA!!"
Bác Cả Lê gào lên thảm thiết, khuôn mặt trắng bệch, toàn thân co rúm lại.
Chỉ trong chớp mắt—
Một nửa khuôn mặt của ông ta đã bị thứ gì đó gặm nhấm sạch sẽ!
"Bố! Aaa!!"
Lê Dương hét lên kinh hãi, sắc mặt tái mét.
Diệp Thúy Vân run rẩy, bối rối không biết phải làm gì.
Mọi người trong nhà đều bị cảnh tượng trước mắt làm cho khiếp sợ!
Lê Ân là người đầu tiên bình tĩnh lại.
Hắn ta lập tức xé một mảnh vải, nhét vào miệng bác Cả Lê để ông ta không vì quá đau mà cắn lưỡi.
Sau đó, hắn nghiến răng, trầm giọng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-ma-cua-toi-lien-thong-voi-dia-phu/2711153/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.