Ai cũng biết không thể mua một chiếc kẹo lẻ được, cho nên túi kẹo trái cây kia chỉ có một viên phát huy được công dụng thật sự của nó, chỗ còn lại vào miệng mấy bạn nam ngồi xung quanh Nguyên Dã hết.
Đương nhiên là do anh chủ động chia cho bọn họ, chia xong thì trở về chỗ ngồi làm đề.
Hứa Thụ Châu ngồi bàn trên bóc một viên kẹo rồi bỏ vào miệng nhai cồm cộp như bò nhai sáp, càng nghĩ càng thấy lạ, bèn quay đầu hỏi: “Ý mày là gì, phát kẹo cưới à?”
Nguyên Dã: “Mày rảnh quá không có việc gì làm hả?”
Đồ Văn Vĩ bóc một lúc năm viên kẹo, nghe thấy thế thì chen vào: “Nó không có việc gì nhưng mày chắc chắn có.”
Hứa Thụ Châu hưng phấn nhướng mày: “Có gì hot vậy anh Dã?”
Đồ Văn Vĩ hừ lạnh: “Tao nghi thằng này lén yêu đương sau lưng tụi mình.”
Nguyên Dã cười như không cười: “Bớt bịa đặt.”
“Ối, chối ngay rồi kìa.” Hứa Thụ Châu chỉ.
“Chối chứ sao không, không yêu đương thì cũng mập mờ.” Đồ Văn Vĩ khẳng định một cách chắc nịch, mắt liếc nhìn số lượng nữ sinh ít ỏi đến đáng thương trong lớp: “Chắc chắn không phải lớp mình, đâu thấy mày chơi thân với bạn nữ nào trong lớp. Lớp nào thế? Tầng trên hay tầng dưới? Hay lớp bên cạnh? Khai thật đê.”
Hứa Thụ Châu vỗ đùi phụ hoạ: “Đúng đúng! Khai thật đê!”
Nguyên Dã nhìn tờ đề trên bàn không hề dao động chút nào, giải đề mà mặt không chút gợn sóng.
“Đừng bảo là Lâm Tâm Nhuỵ lớp D nha?” Đồ Văn Vĩ tặc lưỡi, “Ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-vua-co-doi-tai-lua/2592220/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.