Dịch: Anh Đào.
Thêm cả lần chọn ảnh cưới lần trước đây là lần thứ hai anh không ngần ngại đưa wechat cho cô xem.
Đương nhiên Thời Miểu sẽ không xem nhưng vẫn nhận lấy điện thoại của anh nhét vào trong túi của tạp dề: “Điện thoại hôm nay do em quản lý.”
Mẫn Đình khẽ cười một cái, nói: “Ngày mai cũng do em quản lý.”
“Em đi chuẩn bị đồ uống cho mọi người.” Cô đã quay người đi, nhưng sau đó mới chợt nhận ra điều gì đó, liền lập tức quay lại, chăm chú nhìn vào cúc áo sơ mi gần cổ của anh. Trừ khi cần phải đeo cà vạt, bình thường thì rất ít người cài đến cúc áo cuối cùng, hơn nữa lại đang ở nhà mình.
Anh che kín như này làm cô bất giác nghĩ đến sự thân mật vào buổi sáng. Có lẽ vì ngày mai cả hai không cần đi làm, cộng thêm hôn nhau khá lâu, nên cả hai đều có chút động tình. Sau đó, anh đặt cô nằm ngay ngắn trên gối, sức mạnh va chạm khác hẳn với trước đây đến mức trời đất quay cuồng. Cô vùi mặt vào cổ anh, mút nhẹ cổ anh, vừa làm nũng vừa bảo anh dừng lại.
Còn việc đã mút chỗ nào, cô hoàn toàn không có ấn tượng.
Chút làm nũng đó không có chút tác dụng nào, anh hôn sâu đến mức suýt chút nữa cô không thở được, lực va chạm vẫn không giảm bớt chút nào.
“Rõ lắm sao anh?” Cô hỏi.
Thời Miểu lại bổ sung thêm một câu, “Trong cổ anh.”
Mẫn Đình bị hỏi nên bất ngờ, vẫn khẽ cười nói: “Không sao.”
Hai người đứng ở cửa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhan-danh-tinh-yeu-mong-tieu-nhi/1965325/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.