Sau ngày hôm đó, Tống Kiệm trải qua hai ngày đi làm gió (có) yên (ý) sóng (giả) lặng (chết).
Phải nói rằng, từ sau khi ra khỏi Chiếu Ngục, mức sống của hắn tụt dốc không phanh, người cũng gầy đi trông thấy.
Hắn hóa thân thành kẻ khốn khổ vì đói, hễ rảnh rỗi là chạy thẳng đến nhà ăn, tha thiết bày tỏ mong muốn được ăn lẩu với đầu bếp.
Đầu bếp suy nghĩ một chút: "Mỗi năm vào mùa săn đông, trong cung đều chuẩn bị lẩu thịt nhiều ngày liền, đại nhân nói có phải loại đó không?"
Hai mắt Tống Kiệm sáng rực, điên cuồng gật đầu: "Ta thích ăn lẩu bò!"
Đầu bếp nhận lời, đến trưa, lẩu bò được bưng lên bàn. Tống Kiệm ăn hai miếng, thơm đến suýt rơi nước mắt.
"Sư phụ, ai dám nói ngài nấu không ngon chứ! Cái nước lẩu này thơm quá đi mất!"
Đầu bếp gãi đầu: "Vì các đại nhân ít khi quay về, nên ta chỉ hay làm bánh nướng, màn thầu để được lâu. Làm riết rồi..."
"Các đại nhân lại càng không về nữa."
Tống Kiệm vỗ vai đầu bếp: "Từ hôm nay trở đi, ta không cho phép bất cứ ai xem nhẹ tài nghệ của ngài!"
Hắn gọi Trường Ưng, Long Khiếu, Thập Thất, Thập Bát đến, mấy người ngồi quanh bàn gần cửa sổ, cùng nhau nhúng thịt ăn.
Tống Kiệm: "(Nhai nhai nhai) Ăn nhanh lên! (Nhai nhai nhai) Trường Ưng, đưa nước chấm linh hồn của ta đây!"
Trường Ưng: "Dạ, đại nhân. (Nhai nhai nhai)"
Thập Thất: "(Nhai nhai nhai)"
Thập Bát: "Đại nhân, (nhai nhai nhai) Thập Thất cũng muốn!"
Long Khiếu, Tùng Phong, Vô Thường: "(Nhai nhai nhai)"
Hơi nóng bốc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-dinh-phai-lam-am-ve-sao/2550415/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.