Sau khi Cung Đức Phúc và Mao thái y rời đi, bên cạnh Tống Kiệm không còn ai khác. Hắn nằm sấp trên giường vừa nghỉ ngơi vừa suy nghĩ về tình hình hiện tại.
Hình như hắn đã xuyên vào một triều đại không tồn tại trong lịch sử, ngay lúc đang buồn ngủ đến mức muốn bay lên tiên khi học tiết đầu buổi sáng.
Nói xuyên là xuyên, thuyền nhẹ đã đâm vào băng sơn lớn.
Vấn đề là Tống Kiệm hoàn toàn không biết gì về triều đại này, chút cảm giác ưu việt đến từ thế kỷ 21 cũng bay biến. Hắn chỉ biết bản thân là cận vệ thân tín của Hoàng thượng, là thủ lĩnh ám vệ của Thiên Sát Ti, là kẻ làm công trâu ngựa do Hoàng đế đích thân phong chức.
Hà~
Vậy là đi làm sớm rồi.
Còn về Thiên Sát Ti là nơi nào, kết hợp tên gọi với bối cảnh trước đó, Tống Kiệm miễn cưỡng đoán ra đây là một cơ cấu tăng cường hoàng quyền, trực thuộc trung ương, chỉ nghe lệnh Hoàng đế.
Hiểu rồi, hắn là chó săn của triều đình, là vuốt nhọn của Hoàng thượng.
Trong phim truyền hình đều chiếu rồi, đám ám vệ như bọn hắn chuyên làm những chuyện bẩn thỉu không thể lộ ra ngoài, giúp vị Hoàng đế đa nghi diễn những màn thỏ chết chó nấu.
Tống Kiệm – kẻ ngay cả giết gà còn không dám: "^^"
Tuyệt quá, công việc là giết người phóng hỏa! Hắn hết cứu rồi!
Tống Kiệm bò dậy, định tìm một sợi dây thừng để treo cổ tự vẫn.
Quy tắc là chết, người cũng có thể là.
Hắn lục tung rương hòm cả buổi mới tìm được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-dinh-phai-lam-am-ve-sao/2550428/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.