Khi Tống Kiệm và Long Khiếu cùng những người khác đến thôn La Trại, đúng lúc nhìn thấy gia đinh nhà họ Viên thô bạo lôi mấy ông lão ra lục soát trên người họ.
"Đồ đâu? Giấu đồ ở đâu rồi?"
Mấy ông lão run rẩy: "Các vị lão gia, chúng tôi không có trộm đồ... không có trộm đồ..."
Viên lão gia giận đến phát điên: "Còn dám chối! Lục soát cho ta! Không được bỏ sót một ai!"
Nhìn mấy ông lão bị xô đẩy suýt ngã đập vào tảng đá bên cạnh, đúng vào thời khắc nguy cấp, mấy bóng người đột nhiên từ trên trời giáng xuống, chỉ vài chiêu đã đá văng đám gia đinh nhà họ Viên.
Tống Kiệm xông tới đỡ các ông lão đứng vững, sau đó quay đầu nhìn Viên lão gia:
"Ngài mất thứ gì rồi? Để ta đoán xem."
"Là lương tâm à?"
Viên lão gia ngẩn ra một lúc, ngay giây tiếp theo liền chỉ tay vào hắn:
"Ngươi ngươi ngươi ngươi! Thằng nhãi ranh! Dám ăn nói với ta như thế! Bắt hắn lại cho ta!"
Tống Kiệm dọa hắn: "Ngài biết ta là ai mà dám bắt ta à?"
Viên lão gia thật sự sững lại một chút, thầm nghĩ, chẳng lẽ đây là khâm sai do triều đình phái đến?
Vừa nghĩ đến đây, liền nghe thiếu niên kia nói:
"Chúng ta là bộ khoái của nha môn, ngài gây rối... gây rối trật tự công cộng, tất nhiên chúng ta phải quản."
Nghe vậy, Viên lão gia cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, cười lạnh:
"Ngay cả Đại nhân Hồng của phủ nha cũng phải nể ta ba phần, chỉ bằng mấy tên bộ khoái tép riu các ngươi mà dám vô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-dinh-phai-lam-am-ve-sao/2550546/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.