Cơ thể rắn chắc cao lớn của Tiểu Phong đè lên người cô, ép cô gần như không thở được. Cái đầu cắt tóc ngắn còn cọ lên cổ cô, cọ khiến cổ cô vừa tê vừa ngứa còn có hơi đau, Dư An An đẩy đẩy anh lên: “Đứng lên.”
Tiểu Phong lắc đầu, anh rất thích ôm cô như thế này, hơn nữa, nơi nào đó đau đến mức như muốn nổ tung. Eo anh dùng sức đẩy lên phía trước, đẩy lên đùi của cô. Đồng tử của Dư An An lập tức dựng đứng lên, đột nhiên đẩy anh ra: “Mau đứng lên.”
Tiểu Phong chậm rì rì ngẩng đầu lên, Dư An An vừa nhìn thấy mặt anh thì lập tức cảm thấy buồn cười. Tiểu Phong thế mà lại xấu hổ đỏ bừng cả mặt.
Cô mím môi cười, mặt mày cong cong: “Đứng lên nào, anh ép em muốn tắt thở rồi.”
“An An.” Tiểu Phong muốn hôn cô thêm lần nữa, đầu của Dư An An nghiêng sang một bên né tránh.
Tiểu Phong lại nhích đầu về phía trước, nhìn trông cực kỳ giống động tác của Ngưu Ngưu mặt dày cọ cọ về phía trước. Dư An An cười khì khì, cổ vừa tê vừa ngứa: “Tránh ra nào, sao lại giống với Ngưu Ngưu vậy chứ.”
“An An, anh thích em, rất thích.”
“Thích trong lòng anh cũng giống như đứa trẻ khi nhìn thấy cái kẹo và đồ chơi mà thôi.” Trong lòng cô có chút bối rối, tuy rằng ngoài miệng Tiểu Phong vẫn luôn nhấn mạnh, anh mất trí nhớ chứ không có ngốc, nhưng cô vẫn luôn đối xử với anh giống như một đứa trẻ, thế mà giờ đột nhiên lại hôn môi.
“Anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-duoc-nguoi-dan-ong-hoang-da-ve-nha/286368/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.