Sau khi dạ dày được lấp đầy, Dorian có chút lười biếng, nằm dựa vào trong lòng Silver, ngay cả ngón tay cũng không muốn cử động.
Ánh mặt trời xuyên qua những đám mây lộ ra nửa khuôn, mặt biển khôi phục vẻ bình tĩnh, nhìn sắc trời thì có lẽ còn một lúc lâu nữa mới đến hoàng hôn.
Mọi thứ thật yên bình và tươi đẹp.
Nhưng chiếc đuôi của Silver giống hệt như một nhóc quỷ tinh nghịch tự có ý thức của bản thân, mặc dù phần vây đuôi của nó to lù lù như hai miếng sò điệp khổng lồ nhưng nó lại luôn cho rằng Dorian không phát hiện được rồi lặng lẽ quấn lấy mắt cá chân của anh. Sau khi nhận ra, Dorian cũng không ngăn nó lại, thế nên nó càng lúc càng ngông cuồng, thò chóp đuôi vào trong vạt áo của Dorian.
"Không được!" Dorian kéo chiếc đuôi lớn định làm trò lộn xộn ra khỏi áo mình rồi lạnh lùng giẫm lên nó.
Silver lập tức "gào khóc" hu hu, tố cáo sự tàn nhẫn của người bạn đời, như thể Dorian hành hạ hắn đau đớn đến cỡ nào.
Dorian chăm chú lắng nghe một lúc rồi phát hiện ra Silver đang kêu "cứu" bằng chất giọng nheo nhéo, điều này quả thực khiến Dorian dở khóc dở cười. Người cá tàn ác dài tới hơn bốn mét này lại đang nũng nịu kêu "cứu" chỉ vì bị anh giẫm nhẹ lên đuôi một cái.
Và rồi không hiểu sao, Dorian đột nhiên nảy ra một số ý tưởng buồn cười. Nếu như để những người các khác nhìn thấy dáng vẻ này của Silver thì chắc là bọn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-quan-sat-nguoi-ca/2909261/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.