Tề Kha Hàn ôm má nhìn Mạnh Triều Nhân nhét sủi cảo vào cặp. Tên nhóc biến thái này có vẻ rất vui, nụ cười trên mặt tươi hơn lúc nãy ở với hắn nhiều.
"Mạnh Triều Nhân, cuối tuần ra ngoài với tôi nhé." Tề Kha Hàn nhíu mày đá nhẹ vào bắp chân cậu, "Dẹp ngay nụ cười trên mặt cậu đi."
Mạnh Triều Nhân kéo khóa cặp rồi hỏi hắn ra ngoài làm gì.
"Chưa nghĩ ra." Tề Kha Hàn dời mắt đi nói, "Không quan trọng. Dù sao tôi cũng sẽ đến nhà bắt cậu đi thôi."
Mạnh Triều Nhân quay người xoa đầu gối không thèm để ý tới hắn.
Tề Kha Hàn hết sức phiền muộn, nghĩ thầm trên giường Mạnh Triều Nhân là chó con nhưng dưới giường lại là sói mắt trắng, ngay cả ánh mắt cũng không thèm để trên người hắn.
Đang bực bội thì chợt nghe Mạnh Triều Nhân nói: "Tôi ở một mình nên cậu có thể tới nhà tôi bất cứ lúc nào, làm gì cũng được hết."
Chốc lát sau thiếu niên lại nói thêm một câu: "Nhưng cậu cũng phải giữ đúng giao hẹn của chúng ta, không được gạt tôi đâu đấy."
"Tôi đã thề theo lời cậu rồi còn gì," Tề Kha Hàn tựa lưng vào ghế lầm bầm, "Sao còn nghĩ tôi lừa cậu nữa chứ."
"Bộ đồ chơi bóng là của cậu đúng không?" Mạnh Triều Nhân chỉ vào tai mình nói, "Lúc nãy tôi nghe hết rồi."
Khi nói lời này, cậu nghiêm túc quan sát sắc mặt Tề Kha Hàn, muốn tìm ra manh mối gì đó từ mặt nam sinh. Cậu không ngại Tề Kha Hàn xem mình là đồ ngốc, nhưng nếu bộ đồ kia không phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-thuan-duong-cho-con/694411/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.