5 người rất quyết đoán, lập tức hợp tác.
- Tận dụng thời cơ, chúng ta không có nhiều thời gian mau hành động đi.
Một người thúc giục.
Tên mắt tam giác gật đầu đang định ra tay thì tiểu ni cô đột nhiên nói:
- Đợi một chút, trước khi ra tay tôi muốn biết màn khói vửa rồi là ai phóng ra?
Mọi người cũng nghi ngờ vấn đề này, têm mắt tam giác cau mày nói đầu tiên:
- Không phải tôi.
Ba người đàn ông còn lại nhìn nhau cũng lắc đầu phủ nhận.
Vẻ mặt của tiểu ni cô âm trầm nói:
- Tôi rất muốn nói là tôi phóng nhưng đáng tiếc nói không có quan hệ gì đến tôi. Hơn nữa tình hình hỏa hoạn cũng không liên quan đến tôi…
Tên mắt tam giác nghe thấy vậy lập tức dừng tay mắt nhìn với vẻ nghi ngờ.
Những người này cũng không phải ngu, hỏa hoạn có lẽ là ngoài ý muốn nhưng khói trong đại triển sảnh rõ ràng là đã nhìn thấy.
Chẳng qua sự cố phát sinh quá nhanh, bọn họ không kịp nghĩ nhiều theo bản năng nghĩ là tất nhiên là một trong sô 5 người làm.
Nhưng bây giờ có đông đủ cả 5 người, lại không ai thừa nhận mình đa tạo ra khói cái này nhất định có người nói dối.
- Chẳng lẽ còn có người khác?
Một người nghi ngờ nói.
- Có lẽ là bẫy của cục quốc thổ, những người này nhằm vào chúng ta không phải ngày một ngày hai.
Tên mắt tam giác lạnh lùng nói.
Tiểu ni cô quả quyết:
- Việc này không hợp lý. Tôi mặc kệ các anh nghĩ thế nào tôi quyết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-pham-phong-luu/749207/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.