Oanh Khê bị anh khí thế tấn công của anh dọa sợ, hai tay đang đặt bên hông anh khựng lại, ngây ngốc để mặc lưỡi của anh chui vào khoang miệng mình dây dưa. Đa số mỗi lần Diệp Thanh Dương ở trước mặt cô đều là một người trầm tĩnh, các loại biểu tình đều có thể che giấu không chút sơ hở. Cô cũng đã từng hoài nghi, Diệp Thanh Dương chính là loại người bàng quan, không có gì có thể ảnh hưởng đến anh.
Lần đầu tiên nhìn thấy bộ dạng nhiệt tình khó nhịn của anh, cô thật không hiểu. Diệp Thanh Dương cảm thấy cô không chuyên tâm, có chút giận hờn, cắn một cái. Oanh Khê bị cắn đau, cặp mắt long lanh nước, nhìn anh chằm chằm, dồn sức lên tay, muốn đẩy anh ra. Diệp Thanh Dương bất mãn vì sự kháng cự rõ ràng của cô, đè nửa người trên nặng nề của mình lên người cô, giống như giao hết phân nửa sức nặng cho cô, đỡ đầu cô hôn thật sâu.
Oanh Khê chống đỡ không nổi sức nặng của anh, há miệng to thở dốc, ‘ưm ưm’ phản đối. Cặp mắt Diệp Thanh Dương đỏ ngầu, toàn thân như bị ma nhập, hoàn toàn mất đi sự thương yêu lúc trước đối với cô, động tác bất cần, giống như chỉ muốn ăn tươi nuốt sống cô vào bụng.
Đôi môi của cô thơm mềm, ngậm vào giống như ngậm kẹo đường mềm mại, cảm giác sảng khoái đến nổi lỗ chân lông toàn thân như nở ra. Chiếc lưỡi nho nhỏ có chút nước bọt quấn quít, lại ngọt ngào, khiến anh nếm đi nếm lại, làm thế nào cũng cảm thấy không đủ. Sâu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhiem-vu-nuoi-duong-dac-biet/67345/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.