Lông mày Giang Văn Chỉ nhíu chặt cùng một chỗ, gắt gao nhìn chằm chằm ta như thể muốn xem thấu ta.
Mắt ta xoay xoay, nói:
- Ngươi đừng nhìn ta như vậy, vật kia bây giờ không có ở chỗ ta, nói không chừng đã bị 'người hữu duyên' của ngươi cầm đi rồi, chắc để các ngươi quen biết nhau.
Giang Văn Chỉ vẫn rối rắm nhìn ta, không nói lời nào.
Ta nhịn không được giải thích:
- Ngươi xem, nếu thanh kiếm này của ngươi là tín vật kia, ta đoạt nó nhưng cuối cùng lại tới trên tay Hi Nhiên, nếu Hi Nhiên là nam tử, ngươi cảm thấy ta là người hữu duyên của ngươi hay là Hi Nhiên?
Giang Văn Chỉ nhìn ta rồi lại nhìn Mộ Dung Hi Nhiên, như minh bạch điều gì.
Ta rèn sắt khi còn nóng:
- Cho nên mới nói, tuy rằng bởi vì sự kiện túi tiền to kia mà ngươi quen biết ta, nhưng nói không chừng ở sòng bạc giờ đã có một công tử tuyệt vời nhặt được túi tiền ta để lại, ngày sau ngươi và hắn lại bởi vì túi tiền to kia mà gặp nhau cũng không chừng... - Nói xong ta còn mở lớn hai mắt hướng tới Giang Văn Chỉ.
Giang Văn Chỉ rốt cục suy nghĩ cẩn thận, vỗ tay nói:
- Có lý!
Nghe vậy ta yên lòng, tránh cho đến lúc đó, không chỉ Giang lão gia mà ngay cả Giang Văn Chỉ cũng nhất quyết bắt ta thành thân thì xong đời...
- Ngươi đã không phải người hữu duyên thì ta cũng không cần khách khí với ngươi! Đăng đồ tử, ta tìm ngươi tính sổ đây! - Giang Văn Chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhien-khuynh-quan-tam/83494/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.