Ninh Túc kéo cổ tay Lăng Tiêu, chỉ về phía trước, Lăng Tiêu lập tức hiểu ý cậu.
Cậu muốn cùng hắn đi dạo vòng quanh thế giới, ngắm nhìn thật kỹ thế giới này.
Huệ Mỹ Thần nói đây là một quốc gia có nền văn minh lạc hậu đã sụp đổ trên hành tinh của họ. Nhưng đối với Ninh Túc mà nói, đây chỉ là một trường đại học bình thường thôi.
Là một điều hết sức bình thường ở thế giới của cậu.
Bởi vì tầm thường và bình thường nên càng có ý nghĩa hơn.
Giống như thế giới của Ninh Túc và thế giới của Lăng Tiêu hòa vào nhau vậy.
Khi Lăng Tiêu tiếp xúc với thế giới của hắn lần đầu tiên, việc hai người cùng vào một trường đại học như vậy quả là một điều bình thường nhưng cũng mới mẻ.
Ninh Túc vỗ nhẹ ngực, hiện tại mọi người đều biết luật chơi, tại sao còn không cho cậu nói chuyện.
Cậu có rất nhiều điều muốn nói với Lăng Tiêu.
“Bọn họ có hận tôi hay không thì tôi cũng không quan tâm.” Lăng Tiêu đột nhiên nói.
Vào lúc Ninh Túc không thể nói chuyện thì hắn lại nói rất nhiều.
“Có lẽ tôi thật sự bị Thực Thần Hoa đồng hóa một phần rồi, từ lúc tôi có ký ức thì đã không có cảm xúc gì với những chuyện như vậy.”
“Tuy nhiên, những gì Huệ Mỹ Thần nói lúc nãy cũng không tính là tệ, nghe được ai đó yêu mình từ chính người ghét mình thì tính xác thực sẽ rất cao.”
Ninh Túc gật gật đầu.
Lúc đến thế giới này, cậu đã hiểu được nhiều điều.
Có những điều quan trọng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhoc-zombie-chi-muon-an-nhan-thoi/2904389/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.