Lục Ngạn Diễm xem ảnh chụp xong thiếu điều đập điện thoại và tay Lục Dung Nhan.
“Đừng để tôi thấy lại ảnh chụp này!”
Hoá ra, hắn rốt cuộc không xóa.
Vì con trai.
Cả nhà ba người chơi đến tận bữa tối mới trở về.
Về nhà việc đầu tiên làm chính là tắm cho bé con.
Lục Dung Nhan chỉ cảm thấy chính mình đã lâu lắm không có vì con mà làm những việc này, cô thật sự có chút áy náy.
Kỳ thật vốn cô định nói chuyện riêng cùng con trai, hỏi thử xem nó có đồng ý dọn ra ở riêng với mình không, nhưng nhìn con vui sướng đầm mình trong bồn tắm, tay cầm đồ chơi, cô thật sự không nhẫn tâm hỏi nó vấn đề tàn khốc tới vậy.
kỳ thật, cô vốn định nương cùng nhi tử đơn độc ở chung cơ hội, hỏi một chút hắn có thể hay không nguyện ý cùng chính mình dọn đi ra
Cho nên, chờ một chút đi!
Tiểu gia hỏa tắm rửa xong ra mặc đồ ngủ chui vài chăn:
“Mẹ cục cưng, đi tắm đi, con đợi.”
“OK!”
Lục Dung Nhan cầm áo ngủ, liền vào phòng tắm.
Tắm thật nhanh, 15’ sau cô đã vội ra ngoài.
Ra tới đã thấy nhóc con tròn xoe mắt rũ trong chăn đợi mình.
“Chưa ngủ đi à?”
“Con chờ mẹ mà! Đúng rồi, còn ba nữa!”
Tiểu gia hỏa chớp một đôi mắt to, “Mẹ cưng đi hỏi ba coi ba tắm chưa?”
“……” Lục Dung Nhan có chút khó xử, nghĩ một chút, muốn rủ rê con trai về phe mình, cô ngồi ở mép giường: “Tiêu Tiêu, ba con khó ngue nên quen ngủ một mình rồi, hayq mẹ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/niem-niem-hon-tinh/1936190/chuong-774.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.