Tạ Ngôn Chiêu tìm được miếng vàng trên vòng tay của Đường Tô, đôi mắt đảo qua nhìn về phía trước, lại phát hiện hai viên ngọc lam.
Ngọc lam rơi rải rác giữa rừng cây, dưới ánh đèn điện thoại phản chiếu lại ánh sáng mỏng manh. Tạ Ngôn Chiêu tiến lên nhặt lấy, tìm tìm ở phía trước, lại phát hiện thêm một viên ngọc lam nữa. Cô cảm giác, những viên ngọc lam này đang dẫn cô đi về một hướng.
Khi Tạ Ngôn Chiêu tìm được viên thứ chín, chân cô dẫm lên một cành cây khô, cành cây gãy vụn phát ra tiếng động nhỏ. Bốn phía xung quanh rất yên tĩnh, làm âm thanh này đặc biệt vang dội.
Tạ Ngôn Chiêu chợt quay đầu lại, núi rừng yên tĩnh, bóng cây lắc lư, đâu còn thấy bóng dáng của những người đi cùng. Một luồng khí lạnh dọc theo sống lưng Tạ Ngôn Chiêu bò lên, khiến da đầu cô tê dại.
Lại quay đầu, nhìn theo ngọc lam chỉ dẫn vào sâu trong rừng, nơi đó trước mắt tối đen như mực, giống như một cái miệng khổng lồ sâu thẳm không thấy đáy.
Trước mặt cô dường như có hai con đường, đi về phía trước hoặc quay đầu lại. Nội tâm Tạ Ngôn Chiêu giãy dụa trong chốc lát, nghĩ đến con đường thứ ba. Cô có điện thoại trong tay mà, có thể gọi cho những người đi cùng, bảo bọn họ tới đây là được!
Nhưng trong khoảnh khắc giơ điện thoại lên, cô như rơi xuống hầm băng.
Không có tín hiệu, điện thoại hoàn toàn không gọi được.
Tâm trạng của Tạ Ngôn Chiêu như ngồi tàu lượn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/noi-tieng-sau-khi-cung-voi-em-trai-ruot-bi-anti-khap-internet-pha-game-trong-show-giai-tri/2724829/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.