Ngụy Thanh Sơn đưa quần áo cho Lâm Ngư: “Thay đồ rồi chúng ta cùng đi chợ.”
Lâm Ngư rất cảm kích sự chu đáo của Ngụy Thanh Sơn, nỗi lo lắng trong lòng cũng vơi đi phần nào.
Hà Đông Đông kéo Lâm Ngư vào phòng: “Ta giúp ngươi thay đồ, chiếc áo khoác nhỏ này là do ta và mẹ ta cùng làm đó.”
Hà Đông Đông lại tinh nghịch nháy mắt với Lâm Ngư: “Đây là Thanh Sơn ca đặc biệt nhờ làm cho ngươi đó.”
Lâm Ngư cảm thấy ấm áp trong lòng, không ngờ Ngụy Thanh Sơn lại đối xử tốt với y như vậy, sau này y nhất định phải chăm sóc hắn thật tốt.
Hà Đông Đông giúp Lâm Ngư thay đồ, đối mặt với sự nhiệt tình của Hà Đông Đông, Lâm Ngư có chút lúng túng.
Y chưa từng gặp ca nhi nào nhiệt tình như vậy, y hơi sợ Hà Đông Đông phát hiện ra vết thương trên người mình, may mà bên trong còn mặc áo lót, Hà Đông Đông thì đang bận so đo quần áo cho y, miệng nói liên hồi, hoàn toàn không để ý.
Qua lời kể của Hà Đông Đông, y mới biết hôm qua Ngụy Thanh Sơn đã nhờ nương của Đông ca nhi may áo khoác và giày cho mình, hôm nay Ngụy Thanh Sơn đến muốn mua cho y một bộ quần áo mặc tạm, Hà Đông Đông liền lấy bộ đồ mình thường mặc vào ngày lễ cho y mượn.
Nghe những gì Ngụy Thanh Sơn âm thầm làm, lòng Lâm Ngư tràn ngập cảm động, ấm áp.
Thay xong quần áo, Hà Đông Đông như con ong mật vây quanh Lâm Ngư: “Oa, đồ của ta mặc trên người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nong-gia-tieu-phu-lang-ngu-bach-bach/2581482/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.