”Hồi bẩm Vương Gia, vừa rồi... Vừa rồi có người chặn xe, khiến ngựa kinh ngạc. Nô tài, hiện tại nô tài xuống xe đi xem!”
Nói xong, phu xe liền xuống xe.
“Vương Gia, thật sự... Thật sự đụng vào người rồi!”
Tiếng nói phu xe truyền đến, Tiêu Dung Diệp lập tức xuống xe ngựa tiến lên xem xét.
“Sao lại thế này?”
Tiêu Dung Diệp cúi thân thể xuống, chỉ thấy một thân mình suy nhược ngã xuống trước xe ngựa.
Tiến lên, tập trung nhìn vào - -
“Lan Cẩn?”
Tiêu Dung Diệp giống như là thấy được quái vật kinh ngạc ra tiếng, mà vừa nghe là Tư Đồ Lan Cẩn, dien^&dan(%$quy@$don Lệ Ảnh Yên cũng vội vàng xuống xe ngựa.
Trước xe ngựa, một nữ tử quần áo hỗn độn, mái tóc rối tung rơi xuống, phần chân ma sát ra tơ máu, thật rõ ràng là xe ngựa đúng lúc đụng vào nàng ta, tạo thành vết thương.
“Con tôm, đụng vào ai không được, cố tình đúng lúc đụng vào ngươi? Tư Đồ Lan Cẩn, ngươi cố ý à?”
Lệ Ảnh Yên không có ý tốt với Tư Đồ Lan Cẩn từ trong đáy lòng, ánh mắt oán độc giống như thanh đao, trực tiếp quét qua thân thể mảnh khảnh trên mặt đất này.
“Cẩu Đản, trước đừng nói nhiều như vậy, em gái nàng thấy Lan Cẩn bị thương không?”
Nói xong, dien^&dan(%$quy@$don Tiêu Dung Diệp liền tiến lên, nâng Tư Đồ Lan Cẩn trầy da chảy máu dậy.
“Đa tạ thần vương Điện hạ! Ôi chao,...”
Đúng lúc Tiêu Dung Diệp đỡ Tư Đồ Lan Cẩn, nàng ta không nhanh không chậm duyên dáng hô to một tiếng.
“Như thế nào? Lan Cẩn.”
“Ư... Vương Gia... Ta, chân của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-can-ba-dot-kich-vuong-gia-chay-mau/953896/chuong-210-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.