Ngay sau đó, vào lúc Lệ Ảnh Yên còn đang đắm chìm ở trong câu nói kia, bàn tay to của Hoắc Thiếu Nghi đột nhiên kéo lấy cổ tay trắng noãn của nàng.
"Thật là hắn sao?"
Dần dần, đôi mắt Hoắc Thiếu Nghi trở nên giận tái đi, mắt ưng lợi hại vụt sáng, trong mắt đột nhiên xuất hiện lửa mạnh.
Nhìn vẻ mặt kích động của Hoắc Thiếu Nghi, Lệ Ảnh Yên biết đó là một lý do rất tốt để đả kích hắn.
Liền chỉnh lại giọng điệu, vẻ mặt tiếp tục nụ cười xinh đẹp - -
"Đúng vậy, chính là hắn, huynh cũng biết ta muốn cuộc sống cơm no áo ấm mà. Loại cuộc sống này, Tiêu Dung Diệp hoàn toàn có thể cho ta, hơn nữa hắn vẫn là hoàng tử. Ở bên hắn, nói như thế nào ta cũng có thể được một vị trí trắc vương phi!"
"Không, ta không tin, ta không tin, "
Quả nhiên, những lời này kích thích được Hoắc Thiếu Nghi, hắn một phen buông lỏng cổ tay trắng noãn của Lệ Ảnh Yên ra, thân thể không thể tin mà run rẩy.
Nhưng giây lát, ánh mắt sắc bén lại liếc nhìn Lệ Ảnh Yên.
"Nhưng hắn có vương phi, muội làm sao có thể cam tâm tình nguyện làm thiếp đây?"
"Vì sao không thể? Chỉ có Tiêu Dung Diệp hắn có thể cho ta cuộc sống ta muốn. Đừng nói là làm thiếp, làm nha hoàn, ta cũng cam tâm tình nguyện!"
Lệ Ảnh Yên tiếp tục mặt chứa ý cười nói qua, lúm đồng tiền nhợt nhạt, một bộ dáng xinh đẹp đến tận xương tủy.
Thấy bộ dáng này của Lệ Ảnh Yên, tâm Hoắc Thiếu Nghi mất mác
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-can-ba-dot-kich-vuong-gia-chay-mau/953927/chuong-131-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.