Liêu Tư Thầm nhàn nhạt trả lời: “Hân hạnh.”
Người đàn ông rõ ràng đang chào hỏi Liêu Tư Thầm, nhưng Chung Việt Trạch và Từ Dữu Trân lại thể hiện bộ dạng như đứng trên đống lửa, ngồi trên đống than.
Đặc biệt là Từ Dữu Trân, đôi mắt cô đã gần như dán chặt vào đây, còn cố tình làm bộ như đang nhìn hướng khác.
Người đàn ông khi bước vào quá mức âm thầm, căn bản không thu hút bao nhiêu sự chú ý. Không khí trong ghế lô vẫn như cũ ầm ĩ, tựa hồ không bị ảnh hưởng gì, đúng lúc đó, âm nhạc thay đổi, người mẫu nam càng trở nên táo bạo hơn.
Tiếng ồn ào hết đợt này đến đợt khác, tiếng cười tràn ngập toàn bộ ghế lô.
Không biết vì cái gì, Liêu Tư Thầm luôn luôn như cá gặp nước, hôm nay thế mà cũng có trường hợp cảm thấy có chút không quen, âm nhạc ồn ào khiến cô hơi đau đầu, chuẩn bị uống thêm ly rượu rồi tìm cớ chào Từ Dữu Trân về trước..
Khi cô đưa tay sờ chén rượu, hình như nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.
Hiện trường quá đông đúc, chỉ trong hai giây, bóng dáng đó đã lẩn khuất vào đám người và biến mất.
Liêu Tư Thầm nhíu mày, cảm thấy có thể mình đang suy nghĩ quá nhiều. Mới vừa rồi cô đã gửi tin nhắn cho Trần Vũ Trùng bảo không cần tới, sao anh lại có thể xuất hiện ở đây?
Hôm nay sao cô lại luôn nghĩ về Trần Vũ Trùng như vậy?
Nghĩ đến đây, biểu cảm trên mặt Liêu Tư Thầm nhất thời khó có thể hình dung, trong lòng lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-hon-uot-at-phung-xuan-trieu/2753922/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.