15.
Sách viết rằng, thuở xưa đã phân ra âm và dương. Nữ nhân và nam nhân đều cùng trưởng thành trên cùng một mảnh đất. Nhưng sau đó, lòng từ bi của Mẫu Thần đã bị lợi dụng và bà đã bị giam cầm. Vùng đất lơ lửng này được xây dựng trên chính cơ thể của Mẫu Thần.
Vạn năm giày vò.
Họ giam cầm Mẫu Thần, lợi dụng chúng ta, rõ ràng đều là con của Mẫu Thần, vậy mà họ lại xem chúng ta như súc vật.
Chỉ cần tìm được Mẫu Thần.
Ta nghĩ... ta biết bà ở đâu.
Ta mở cửa sổ rồi xoay người nhảy xuống, gió gào thét bên tai khi ta lướt đi giữa không trung.
Ngay dưới ngọn núi lơ lửng kia, chắc chắn là ở dưới đó!
Mọi người đều nhìn ta lao xuống, chẳng mấy chốc đã có người phía sau hét lớn, “Cấm phi hành ở tầm thấp!”
Dưới ngọn núi lơ lửng có một pháp trận, ta đặt bàn tay đầy máu bị thương lên đó, đất trời lập tức đổi sắc!
Ngọn núi lắc lư, ánh sáng vàng rực rỡ bừng lên từ mặt đất.
Xung quanh mọi người hét lớn: “Có nữ nhân! Cô ta là nữ nhân!”
Thì ra chỉ có nữ nhân mới có thể mở pháp trận này. Chẳng trách họ dám phô bày thứ quan trọng như vậy. Nhưng đã quá muộn rồi, ánh sáng từ mặt đất bao bọc ta, ngăn cách với những tên nam nhân bên ngoài.
Ngay phía dưới này, ta không biết mình sẽ thấy gì.
Ta ngoảnh lại nhìn đám người đang tức giận rồi nhảy xuống khoảng trống vừa nứt ra trên mặt đất.
Lớp đất vừa bị xé toạc, vỡ thành từng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-nhi-quoc-vu-son-nhat-dinh-bat-hoa/2674043/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.