Phù Huỳnh chẳng quan tâm đến vẻ mặt kinh ngạc của hắn, hai tay dùng lực xé toạc vạt áo trước ngực đối phương, chuyên tâm kiểm tra vết thương.
Lời nàng nói thật giả lẫn lộn.
Thuốc đúng là độc dược, nhưng chỉ là loại độc nhẹ. Khi luyện chế giải dược cho Ninh Tùy Uyên, nàng tiện tay dùng phần bã thuốc còn lại tạo thành, đương nhiên không phải thứ chí mạng, cùng lắm chỉ khiến tứ chi bủn rủn, tạm thời bất tỉnh.
— Nhưng cũng đủ dọa người.
Ngón tay nàng chạm vào bụng hắn. Sự mềm mại bất ngờ ập đến khiến cơ bắp Hạ Quan Lan căng cứng, theo phản xạ muốn né tránh.
Bốp!
Phù Huỳnh vung tay vỗ xuống, quát mắng: “Đừng nhúc nhích.”
Lực không hề nhẹ, mu bàn tay Hạ Quan Lan lập tức hằn lên dấu đỏ. Hắn thu tay lại, cố nhịn cảm giác khó chịu, mặc nàng kiểm tra vết thương.
Vết thương này là do hắn cố ý tạo ra, không hề có nửa phần giả dối. Móng vuốt của Huyền Quỷ xuyên từ eo đến tận lưng, xé toạc da thịt, lộ ra cả gân cốt. Xương trắng phủ đầy máu tươi, vết thương nhìn qua hỗn loạn và ghê rợn.
Tình hình có chút bất ổn.
Đan dược Phù Huỳnh mang theo chỉ có thể chữa trị vết thương cơ bản, còn vết thương nặng thế này, không mất mười ngày nửa tháng e rằng khó lành. Huống hồ bọn họ đang ở Hồi Lạc Nhai, ai biết liệu nơi này có giống ảo cảnh Thận Lâu trước đó, khiến vết thương không thể phục hồi hay không?
Nàng xử lý miệng vết thương đơn giản, rắc lên một ít dược phấn cầm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-chet-tham-da-trong-sinh/2857193/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.