Châu Mạt vốn tưởng Tạ Xiễn, tên đàn ông cứng đầu này dù có chết cũng sẽ không đồng ý. Dù sao thì chính anh vì Đỗ Liên Tây mà gạt cô ra khỏi vai diễn kia. Theo mạch truyện, hai người đó chắc cũng sắp thành một cặp rồi chứ? Trong tình huống này, lẽ ra anh phải đứng về phía Đỗ Liên Tây mới đúng.
Huống chi anh ghét cô ra mặt, thể nào cũng phải giằng co đôi chút.
Châu Mạt đã chuẩn bị tinh thần cho một cuộc chiến lâu dài.
Vậy mà chỉ một câu “Được”, khiến cô sững người.
Châu Mạt lập tức nắm lấy cơ hội: “Anh nói rồi đấy nhé!”
“Anh đồng ý rồi, vai Tử Tây là của tôi đấy!”
“Tạ Xiễn.”
Người đàn ông ngồi trên ghế, sắc mặt lạnh lẽo, môi mím chặt thành một đường thẳng. Lời đã nói ra như bát nước hất đi, anh cắn răng, nhưng không thể nào nuốt lại được.
Thế nhưng, khi thấy vẻ phấn khích không hề che giấu của cô.
Sắc mặt Tạ Xiễn càng trở nên khó coi, anh bất ngờ đứng bật dậy, vòng qua bàn, bước đến sát cô, từ trên cao nhìn xuống: “Vui lắm hả?”
Anh cao lớn, đứng dậy liền che lấp gần như toàn bộ ánh sáng hắt vào từ cửa sổ, khí thế cũng theo đó mà đè ép.
Châu Mạt vẫn đang chống tay trên bàn, vô thức lùi lại. Cô đi giày cao gót, nên ngay cả khi lùi cũng rất duyên dáng.
Tạ Xiễn nheo mắt, lại tiến thêm một bước.
Châu Mạt tiếp tục lùi.
Khuôn mặt tuấn tú của anh ngược sáng nên không nhìn rõ biểu cảm, chỉ có đôi mắt dài hẹp kia, như ẩn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-hang-ngay-cau-ly-hon/2752093/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.