🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chương trình [Diễn viên tu luyện] vốn đã thu hút nhiều sự quan tâm, chỉ vài tiếng trước khi phát sóng, trên Weibo đã rộ lên hàng loạt chủ đề bàn tán.

Nào là năm nay liệu có mời được Tiêu Chân làm giám khảo không?

Nào là năm nay sẽ lại đào ra được bao nhiêu “nam thần” một thời.

Lại còn bao nhiêu cảnh phim kinh điển sẽ được tái hiện trên sân khấu nữa…

Vân vân và mây mây.

Fan hâm mộ cũng đoán già đoán non về danh sách diễn viên năm nay, bàn luận sôi nổi vô cùng. Đỗ Liên Tây đã ba năm không tham gia, ai cũng chắc mẩm rằng cô sẽ quay lại. Rồi cả nam thần Giang Dị có xuất hiện không… Cuối cùng chẳng biết ai buột miệng thốt lên một câu:

“À… hình như Châu Mạt cũng tham gia thì phải.”

Trong tích tắc, cái tên ấy xuất hiện, cả mạng xã hội như lặng đi.

Châu Mạt.

Là một sự tồn tại rất kỳ lạ.

Tài khoản Weibo gần như không hoạt động, mà lượng người theo dõi lại hơn năm triệu. Gọi là diễn viên, nhưng cũng mới chỉ có một tác phẩm. Dù ngoại hình ưa nhìn, diễn xuất cũng không tệ, nhưng tác phẩm duy nhất ấy giống như một cơn gió thoảng qua, rồi biến mất. Phim [Ung tình châu ngọc] cuối cùng vẫn phải dựa vào Tiêu Chân và Đỗ Liên Tây chống đỡ.

Tác phẩm ít ỏi, cũng chẳng thấy chụp ảnh tạp chí hay làm đại diện thương hiệu gì. Nên hơn năm triệu fan đó, phần lớn đều vì cô là phu nhân tổng giám đốc của Tập đoàn đầu tư cao cấp.

Thế nhưng, tình cảm của cô và chồng lại như một bộ phim dài tập, khi thì ân ái, khi thì lật mặt, lúc thì giả tạo, rồi lại lộ ra bức ảnh cưới ép buộc năm năm trước, rồi chuyện con gái người làm vườn… Cuối cùng lại một bước hóa thành ái nữ của Chủ tịch Châu – Tổng giám đốc Công ty đầu tư Hải Thị.

Thật sự quá thần kỳ, quá… chẳng biết phải nói sao cho phải.

Cư dân mạng mang trong lòng biết bao cảm xúc phức tạp.

Và rồi, một chương trình đình đám như thế, cô ấy cũng muốn chen chân vào.

“Ặc ặc ặc, Tử Tây cũng không tệ, nhưng mà… chương trình này là diễn trực tiếp cơ mà, người như cô ta liệu có được không?”

“Tôi thấy Châu Mạt cứ ở nhà với chồng mình mà phát “cẩu lương” đi, thỉnh thoảng ‘lộ scandal’ ngoại tình tí cũng đã đủ hút mắt rồi, cần gì phải ra mặt làm gì.”

“Từng ấy năm chỉ có một bộ phim, mà còn dám lên [Diễn viên tu luyện], đúng là không biết xấu hổ.”

“Có khi nào đang diễn giữa chừng lại lôi chồng mình ra để xào couple không? Thế thì thật sự… quá ngượng.”

Vâng.

Không ai tin rằng Châu Mạt có thực lực cả. Cô mặt không biểu cảm lướt Weibo, rồi đặt điện thoại xuống bàn, ngả người ra sau ghế. Tạ Xiễn vừa dập máy rồi ngồi xuống, Châu Mạt nghiêng đầu liếc anh một cái. Tạ Xiễn nhướng mày: “Sao thế?”

“Cư dân mạng đang nghi ngờ em đấy.”

Tạ Xiễn “ồ” một tiếng.

Châu Mạt huých nhẹ vào anh: “Không an ủi gì à?”

Tạ Xiễn nhấc điếu xì gà trên bàn lên nghịch: “Em không phải ảnh hậu sao?”

Châu Mạt: “…Biến đi.”

“Đến rồi đến rồi.” Ông nội Tạ từ nhà vệ sinh bước ra, ngồi xuống ghế đối diện. Bên kia, Trần Tố Duyên và Châu Toàn cũng ngẩng đầu lên. Cả năm người trong nhà cùng đồng loạt hướng mắt về phía tivi.

Mở đầu là phần điểm lại các mùa trước, rồi MC và giám khảo lần lượt xuất hiện, khi thấy Giang Dị bước ra, Tạ Xiễn khẽ cười mỉa một tiếng. Các giám khảo đùa giỡn với nhau vài câu, MC thì hỏi han về công việc gần đây của họ, sau đó nhóm diễn viên đầu tiên lên sân khấu.

Là nhóm của Đỗ Liên Tây.

Thấy cô xuất hiện, Châu Mạt lập tức quay lại nhìn Tạ Xiễn.

Tạ Xiễn uể oải dựa lưng vào ghế, tay đặt trên eo cô, mắt thì chẳng thèm nhìn lên tivi.

Châu Mạt: “…”

Cô thu lại ánh mắt, rồi bắt gặp ánh nhìn của Châu Toàn bên kia, ông đang nhìn Tạ Xiễn bằng ánh mắt dò xét, khiến cô khựng lại.

Trong lòng bỗng thấy ấm áp.

Người bố này của cô, từ trước tới nay vẫn luôn khắt khe với Tạ Xiễn.

Cứ như là…

Cứ như là biết những uất ức cô từng chịu trong [Mong anh], đang âm thầm đứng về phía cô vậy. Nhưng mà, trong [Mong anh], cả hai đều có lỗi, cuối cùng Tạ Xiễn cũng trắng tay. Nghĩ đến đây, cô đứng dậy, gạt tay Tạ Xiễn ra, vòng qua ngồi xuống chiếc sofa dài phía bên kia, chen vào giữa, ôm lấy tay Châu Toàn và ông nội Tạ, nũng nịu tựa vào vai họ.

Tạ Xiễn ngồi một mình ở phía đối diện: “…Em sang đây.”

Châu Mạt: “Không sang.”

Ông nội Tạ: “Đúng rồi, sang làm gì, đẹp trai một mình ngồi đấy là được rồi.”

Tạ Xiễn: “…”

Châu Toàn trước giờ luôn lạnh mặt, lúc này khẽ cong môi mỉm cười.

Tạ Xiễn: “…”

Cuộc sống này, thật sự không dễ dàng.

Rất nhanh, chương trình phát tới phần diễn của Châu Mạt. Cả nhà nhìn thấy một gương mặt trắng trẻo, lông mày rậm, khoác bộ đồ thái giám.

Cả phòng im bặt.

Ông nội Tạ nhẹ nhàng rút tay khỏi tay Châu Mạt.

Châu Toàn cũng rút tay ra, vô tình đưa tay chỉnh tóc Trần Tố Duyên bên cạnh.

Hai tay Châu Mạt trống không: “…”

Mọi người có cần thực tế đến mức này không???

Yêu con, có thể yêu một cách toàn diện được không???

Nhưng, Châu Mạt trên màn ảnh lúc này không còn là cô nữa, mà là công công Đức Thịnh, nhập vai vô cùng xuất sắc. Cả gia đình đều bị cuốn hút. Ông nội Tạ tự hào cất lời: “Diễn tốt thật đấy, Mạt Mạt nhà ta đúng là xuất sắc…”

Lúc này.

Giọng Châu Toàn trầm xuống: “Tôi nhớ hồi đại học con học kế toán mà, sao diễn xuất như trải qua trăm ngàn lần rèn giũa vậy?”

Châu Mạt giật mình, ngay lập tức vươn tay về phía Tạ Xiễn.

Bằng ánh mắt van nài: Cứu em đi.

Tạ Xiễn khoanh chân dài, tựa người vào tay vịn ghế, gương mặt như thể đang nói: “Em nói gì đấy? Anh nghe không hiểu.” 

Châu Mạt nghiến răng ken két, bên cạnh Châu Toàn còn định mở miệng thì Tạ Xiễn đã hành động. Anh đứng dậy, bước tới, kéo mạnh Châu Mạt dậy rồi ôm lấy, mặt sa sầm lại, trầm giọng: “Quay về đây ngồi với anh.”

Nói xong, anh bế thẳng cô đi.

Châu Mạt giả vờ vùng vẫy: “Không, em muốn ngồi với bố, Tạ Xiễn, anh đúng là đồ tồi.”

Mồm thì mắng không ngớt.

Cuối cùng lại ngoan ngoãn ngồi xuống sofa bên cạnh Tạ Xiễn, ôm lấy eo anh, ngước đầu hỏi Châu Toàn: “Bố, vừa nãy bố hỏi gì ấy nhỉ?”

Châu Toàn nghẹn họng, nuốt lời vào trong, ánh mắt rơi trên gương mặt Tạ Xiễn, sa sầm sắc mặt, thành công chuyển hết cơn giận sang anh con rể trời đánh này.

Tạ Xiễn nghiêng đầu, môi mỏng chạm vào đỉnh đầu Châu Mạt, giọng trầm thấp như mang theo cả hơi thở: “Em nợ anh một lần đấy.”

Châu Mạt giả vờ không nghe thấy.

[Diễn viên tu luyện] kéo dài gần hai tiếng đồng hồ. Phân đoạn Đỗ Liên Tây đóng vai công công khiến không ít fan ngầm phải “bật chế độ fangirl”. Trên Weibo và các nền tảng video trực tuyến, phần bình luận tràn ngập tiếng thét:

“Á á á á Tây Tây của chúng ta xinh thế này mà lại đóng công công á.”

“Á á á á nhưng diễn xuất của Tây Tây thật sự quá đỉnh…”

Khen ngợi ngập tràn, thét gào điên cuồng, tung hô như cầu vồng rực rỡ. Nhưng đến khi nhóm diễn viên thứ hai xuất hiện, thấy tạo hình của Châu Mạt và danh sách tiết mục, Weibo và đạn mạc lập tức bùng nổ, phát cuồng.

“Tôi muốn gửi dao lam cho tổ chương trình.”

“Tốt lắm, tôi hiểu rồi, Châu Mạt sắp bị vả mặt. Vai này mà cũng dám nhận? Có khác nào đưa mặt đến trước tay Đỗ Liên Tây cho cô ấy tát không?”

“Chắc là bất chấp thủ đoạn để nổi tiếng đây mà.”

“Còn ai dám có điểm cao hơn Liên Tây nhà chúng tôi không?”

Fan của Châu Mạt, không ai dám lên tiếng, bởi chính họ cũng không tự tin. Không biết rốt cuộc cô ấy có năng lực hay không. Hơn nữa, tác phẩm ít, hoạt động lại không đều, fan cũng không trung thành, phần lớn chỉ là fan phong trào, gió chiều nào theo chiều ấy.

Phần đông đều vì cô và Tạ Xiễn, ăn cơm chó mà đến. Fan nữ khi theo đuổi couple thường dễ nhập tâm, rồi cuối cùng lại dành nhiều tình cảm cho nam chính hơn. Vậy nên giờ phút này, hầu như chẳng ai đứng ra nói đỡ cho Châu Mạt.

Thế là.

Dù là bình luận trực tiếp hay trên Weibo, đều ngập tràn nghi ngờ về Châu Mạt.

Thế rồi.

Khi đến phần của Châu Mạt, cũng là một cảnh giống y như trước, nhưng đến lượt cô thể hiện lại khiến người ta không thể rời mắt, tập trung đến từng chi tiết. Cô ấy vậy mà lại có thể kéo lê xác chết như thế, trời ơi… lại còn nhìn mặt hoàng đế đến hai lần…

Khi cảnh diễn kết thúc.

Tất cả fan và cư dân mạng chỉ biết ôm mặt im lặng.

Vài giây sau, trên đạn mạc bắt đầu hiện ra:

“Mặt tôi sưng rồi.”

“Bám theo thằng anh phía trước thôi.”

“Tôi không chịu được nữa, Châu Mạt, mẹ nó, rõ ràng cô có thực lực, sao cứ phải dựa vào tình yêu??”

“Đúng đấy, tình yêu chẳng đáng bao nhiêu, cô phải dựa vào thực lực! Diễn thêm vài bộ phim nữa đi, các biên kịch đạo diễn không ai nhìn thấy cô ấy à? Mời cô ấy về đoàn phim đi…”

“Nói thật, nếu không phải nhờ Châu Mạt diễn cảnh này, tôi chắc mãi mãi cũng không hiểu được sự độc ác của công công Đức Thịnh…”

“Đồng tình với người trên.”

“Sao tôi lại có cảm giác lần này Đỗ Liên Tây sẽ thua…”

“Sốc thật sự, bốn chữ A. Mẹ nó chứ, bốn năm phát sóng rồi, đây là lần đầu tiên có người vừa lên sân khấu đã được 4 điểm A. Tôi mong chờ tiết mục tiếp theo của cô ấy quá haha.”

“Sau này… sau này không cần phải lo fan Châu Mạt bị nghi ngờ về diễn xuất nữa, tôi mẹ nó thở phào rồi.”

“Tôi cũng vậy, tôi vừa có thể đu couple vừa có thể làm fan của một diễn viên có thực lực, lần đầu thấy mình có mắt chọn người đến vậy.”

*

Thành Anh nhắn WeChat cho Châu Mạt: “Chị cũng thở phào rồi, thật đấy, em xem em đi, rõ ràng có thể dựa vào thực lực.”

Châu Mạt trong lòng cũng rạo rực niềm vui, là niềm vui vì được công nhận, giống như trong đoạn diễn ấy, cô đã giơ tay tát vào mặt tất cả những người không coi trọng cô, là cái vui ngọt ngào vì được nhìn nhận…

Cô nhắn lại cho Thành Anh: “Hahahahahahahahahaha.”

Thành Anh: “Em điên rồi à.”

Châu Mạt: “Vâng, em vui đến phát điên rồi.”

Nói rồi, cô quay sang nhéo mặt Tạ Xiễn. Lúc ấy anh đang xem điện thoại, bị nhéo bất ngờ, sững người, quay đầu lại.

Châu Mạt ngẩng đầu hỏi: “Anh vui không?”

Người đàn ông im lặng nhìn cô, da dẻ thế mà cũng không tệ, Châu Mạt lại càng ra sức nhéo, Tạ Xiễn lập tức túm lấy cổ tay cô.

“Người vui là em.”

Châu Mạt vẫn nhéo: “Anh không vui cho em à?”

Tạ Xiễn nheo mắt: “Nhiều người biết đến em hơn, em nghĩ anh sẽ vui chắc?”

Châu Mạt chu môi: “Đồ nhỏ mọn.”

Một giây sau, cô nói tiếp: “Anh không vui? Không vui nhưng chương trình này chẳng phải do anh sắp xếp cho em sao?”

Tạ Xiễn cứng người lại.

Giọng trầm xuống: “Lúc về anh giết Vu Quyền.”

Tội nghiệp Vu Quyền, ở tận Kim Đô, bất chợt rùng mình một cái.

Trời ơi.

Kim Đô lại lạnh rồi, ngày mai phải mặc thêm áo.

*

Cặp vợ chồng trẻ bên ghế sofa đối diện, không, là đôi vợ chồng chính hiệu kia, đang mải mê tình tứ, Châu Mạt nhéo mặt Tạ Xiễn, anh thì trông có vẻ không vui nhưng cũng không đẩy cô ra. Hai người vẫn cứ tự nhiên trò chuyện, nếu nhìn kỹ sẽ thấy chân Châu Mạt chẳng biết từ khi nào đã gác lên chân Tạ Xiễn, nửa người tựa vào vai anh, trông vô cùng thoải mái.

Tạ Xiễn nghiêng người, áo sơ mi đen mở khuy cổ, một tay vắt lên lưng ghế, giọng trầm khàn đáp lại lời cô một cách hết sức tự nhiên.

Châu Mạt ngẩng đầu, khẽ mím môi, lộ ra vài phần mềm mại, dịu dàng.

Ba người ngồi trên chiếc ghế sofa dài đối diện nhìn sang phía họ, mỗi người mang một nét biểu cảm khác nhau. Trần Tố Duyên đột nhiên cảm nhận được một cảm xúc quen thuộc len lỏi trong lòng.

Giống như… đã từng trải qua vậy.

Châu Toàn im lặng không nói gì.

Lúc này, ông nội Tạ cất tiếng gọi: “Châu Toàn à, Tạ Xiễn nhà chúng ta với Châu Mạt…”

“Ông, muộn rồi, nghỉ sớm đi ạ.” Châu Toàn đột ngột đứng dậy, khoác vai Trần Tố Duyên rồi cùng nhau đi lên lầu.

Ông nội Tạ há miệng định nói gì thêm, vài giây sau mới thốt lên: “Đi từ từ nhé.”

Châu Toàn: “……”

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.