Ầm——
Ra khỏi cổ cảnh, bên ngoài sóng gió lại càng thêm dữ dội.
Bầu trời xé rách một vết nứt, những cánh hoa trong suốt to lớn chậm rãi khép lại, từng luồng ma khí từ khe nứt tiến vào bên trong.
Lâm Táp Táp vừa mới thoát ra khỏi Thanh Linh Cảnh, liền trông thấy Phong Khởi, thiếu niên tay cầm trường kiếm, thần sắc rối loạn, đang vội vàng tìm kiếm ai đó. Bỗng nhiên, có người kéo tay hắn ta về phía gốc cây, Phong Khởi thở phào nhẹ nhõm rồi quay đầu lại, “Sư tỷ…”
Lời chưa nói xong thì hắn ta dừng lại, khi nhìn rõ người đang nắm tay mình, nét cười trên mặt hắn ta cứng lại, nhưng chẳng hề thất vọng, “Ngươi sao lại ở đây?”
Lâm Táp Táp không muốn dài dòng, nhìn quanh một lượt, thấy bên cạnh hắn ta trống không, liền lên tiếng: “Ngươi không đi cứu Lạc Thủy Vi sao?”
Làm sao có thể không cứu?
Dù đã biết Lạc Thủy Vi không phải người con gái mà hắn ta tưởng, nhưng mười năm tình thâm, Phong Khởi sao có thể lạnh nhạt với nàng, vì thế chuyện đầu tiên sau khi thoát khỏi lao ngục chính là đi cứu nàng.
“Sau khi đóng lại Thủy Nguyệt Kính Hoa, ta và sư tỷ bị tách ra.” Phong Khởi trong mắt vẫn còn lộ vẻ lo âu, lo lắng cho sự an nguy của Lạc Thủy Vi.
Kể từ khi cùng Lạc Thủy Vi thoát khỏi nguy hiểm, hắn ta vốn định đi tìm Hạ Lan Lăng, nhưng không ngờ lại vô tình bước vào bí cảnh, phát hiện ra Thủy Nguyệt Kính Hoa, và từ đó nảy sinh ý định đóng lại. Hắn ta tưởng rằng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-phan-dien-lai-lam-sup-do-cot-truyen-roi/2716540/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.